CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1337

Vũ Văn Ung hứng thú nhìn vẻ biến hóa trên mặt nàng, cười nói nhỏ:

“Tính tình hiếu thắng như thế, sao lại chịu cho chủ mẫu lấn áp? Cao
Trường Cung này thật là không biết ngươi.”

Nghe Vũ Văn Ung nhắc tới Cao Trường Cung, Trương Khởi rũ con mắt,

vẻ hoảng hốt đau lòng chợt lóe lên từ trên mặt của nàng. Một hồi lâu, nàng
mới cắn môi trả lời: “Uh, sự sống còn của Trương Thị A Khởi không phải
người như Trịnh phi có thể quyết định. Dù phải chết, ta cũng sẽ chết ở
trong tay chính mình!”

Nàng nói ra những lời này xong, một hồi lâu cũng không có nghe được

âm thanh của Vũ Văn Ung, không khỏi ngẩn đầu nhìn hắn.

Nét mặt Vũ Văn Ung có chút hoảng hốt. Hắn kinh ngạc nhìn xem phía

sau nàng, đột nhiên phất qua bàn cờ một cái, đứng lên. Chắp tay đi tới bên
cửa sổ, nhìn mây bay trên trời, Vũ Văn Ung đột nhiên nói: “Hay! Hay cho
dù phải chết, ta cũng sẽ chết tong tay chính mình!”

Hắn quay đầu, ánh mắt lấp lánh nhìn Trương Khởi, nói: “Giai nhân thế

này, thật là lần đầu mới thấy.” Xác thực đúng là lần đầu mới thấy, hắn cũng
không biết, một mỹ nhân xuất thân hèn mọn, lại có chí khí thế này, hoặc là
nói, hắn chưa từng biết một vị phụ nhân, cũng có tự ái và cao ngạo giống
như trượng phu.

Được hắn khen, mặt của Trương Khởi đều đỏ, cả người kích động. Nàng

không có cách nào không kích động, người trước mắt này, ở trong trí nhớ
của nàng, chính là người được vạn dân kính ngưỡng.

Nàng đỏ mặt, thẹn thùng, tay chân luống cuống đứng ở nơi đó, chỉ chớp

mắt từ một phụ nhân dõng dạc trở thành nữ tử yếu đuối.

Cặp mắt Vũ Văn Ung sáng lên, hắn mỉm cười nói: “Nếu Tô ngũ lang đưa

ngươi tới đây, vậy ngươi cứ ở. Vũ Văn Hộ dù ngang ngạnh hơn, thì bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.