CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1342

người đó, thích một người, chính là một đời. Trước kia, chàng ấy nhớ

đến tình nghĩa cùng lớn lên với ta, nhớ tới sự dịu dàng phúc hậu ta dành
cho chàng ấy. Mặc kệ có bao nhiêu quý nữ muốn kết thân với chàng ấy,
chàng ấy cũng không gặp đã lui, chỉ nhớ tới điều tốt của ta. Hiện tại cũng
thế, chàng ấy yêu yêu phụ kia, vẫn cứ yêu không quên được cũng không bỏ
được. Mặc kệ ta làm bao nhiêu, mặc kệ ta tốt hay xấu, chàng ấy đều không
thấy được, không nghe được. Hơn nữa, tính tình chàng ấy lại bướng bỉnh,
một khi nhận định thì chín trâu cũng kéo không lại. Ta sợ, ta sợ biến khéo
thành vụng!”

Nàng ta lần đầu tiên cảm thấy, chuyện tình nam nữ, có lẽ không giống

tranh thủ tình cảm, tranh thủ tình cảm là ai cũng không có tình, cũng chỉ
đều dùng thủ đoạn tranh thủ sự thương tiếc hoặc ban thưởng vật chất của
nam nhân.

Ẩn lịch sử tin nhắn

------------------------

Từ hôm đó, Trương Khởi luôn ở lại trong ngôi nhà gỗ.

Lúc đó, mọi chuyện trong triều Vũ Văn Ung đều giao cho Vũ Văn Hộ,

hắn cả ngày lẫn đêm đi săn đánh cờ câu cá, chơi cực kì vui mừng.

Trương Khởi tới đây rồi Vũ Văn Hộ cũng đã tới một lần. Ông ta nhìn

liền nhận ra Trương cơ này chính là người Cao Trường Cung nước Tề từng
cưng chiều. Đồng thời, ông ta cũng biết quyến rũ ái tế (con rể quý) của ông
ta, cũng là người thiếu nữ trước mắt này.

Thấy Trương Khởi tuy nhỏ tuổi, lại vô cùng đẹp đẽ. Khi giơ tay nhấc

chân rất có phong tình, vừa có sự tháng khiết của thiếu nữ, vừa có vẻ quyến
rũ của phụ nhân, da non mịn như nhéo ra nước, vừa nhìn liền biết là người
tinh thông chuyện giường chiếu. Vũ Văn Hộ lập tức cười ha ha, nói với tiểu
hoàng đế: “Thật là một mỹ nhân tuyệt sắc. Bệ hạ có phúc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.