CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 135

. . . . . . Không thể tiếp tục như vậy, ta phải có chút lực lượng.

Loáng thoáng, nàng nhớ đời trước nàng không phải xử sự như vậy. Lúc

ấy nàng hoàn toàn triển lộ dung nhan của mình, cố gắng học tập, bắt lấy
từng cơ hội biểu diễn sự thông tuệ của nàng với giáo tập và phụ thân của
nàng.

Nàng như vậy, khiến các thúc bá trong phủ cũng nhận ra, là một người có

giá trị lợi dụng, có thể làm con cờ. Vì vậy, trong hai năm đó, nàng sống hết
sức an nhàn và phong phú. Hành động thế này của Trương Tiêu thị, căn bản
chưa từng xuất hiện.

Lần này, nàng không muốn làm náo động quá, từ sớm đã được gia tộc

nhìn trúng, trọng điểm bồi dưỡng, chỉ chờ đến thời cơ thích hợp, liền đưa
cho người quyền quý hoặc là Hoàng thất.

Nhưng, nàng cũng không thể không có chút giá trị như vậy, ai lấy được,

đều có thể dễ dàng hy sinh nàng, thuận tay ném nàng đi.

Không thể quá chói mắt cũng không thể quá vô dụng, làm sao mới nắm

bắt được đúng mực?

Vừa đi, Trương Khởi vừa không ngừng suy nghĩ.

Nàng trở lại, A Lục liền vọt tới, nắm tay của nàng, lo âu hỏi "A Khởi, A

Khởi, ngươi không sao chớ?"

Trương Khởi lắc đầu một cái.

Khi A Lục thở phào nhẹ nhõm, sung sướng lần nữa, Trương Khởi ngồi ở

trên giường, lẳng lặng suy nghĩ.

Trong lúc Trương Khởi phờ phạc rã rượi, một ngày rất nhanh trôi qua.

Một ngày này, người của Kiến Khang hưng phấn hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.