CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1397

Sau đó, nàng nói nho nhỏ: "Chuyện đã qua. Thực cùng với Lan Lăng

vương phi quan hệ cũng không lớn ......Nếu Lan Lăng vương không muốn
cưới nàng, nàng vốn không phải là cái gì cả, ta đối với Trịnh phi này, cũng
không hề có oán hận."

Đây vốn là lời nói thật lòng của Trương Khởi.

Nói tới đây, Trương Khởi đứng dậy, phất tay áo nhẹ nhàng đi đến dưới

một cây đào, tiện tay lấy xuống một bông hoa đào, tiếp tục nói: "Nam nhân
thiên hạ đều là người phụ bạc! Bọn họ có mới nới cũ, tam thê tứ thiếp, chưa
từng chân chính để ý qua tâm tư của phụ nhân?"

Thái giám nghe thấy vậy liền sững sờ. Mãi một lúc lâu, mới cúi đầu lên

tiếng: "Nương nương nói đúng lắm."

Một lát sau, hắn chậm rãi lui ra.

Trương Khởi không quay đầu lại, chỉ hơi nhếch khóe môi lên .

Lại một lần nữa nàng muốn biểu đạt với Vũ Văn Ung sự chán ghét của

mình về chuyện tam thê tứ thiếp, cuộc sống như vậy không phải là ý
nguyện của nàng. Có lẽ Vũ Văn Ung nghĩ thời gian này hai người bọn họ
giống như tri kỷ của nhau, dưới cuộc sống ấm áp tự tại như thế nàng sẽ hơi
do dự, không muốn đánh vỡ cảm giác tốt đẹp trước mắt này.

Chỉ là, có một số việc, xem ra không thể nào do dự.

Xế chiều hôm đó, Trương Khởi màng đến sự ngăn trở của mấy thái

giám, sai bọn họ đánh xe tới, để đi vào trong thành Trường An.

Chỉ là lần này, Trương Khởi không mặc trang phục lộng lẫy, chỉ trâm gỗ

quần vải đơn giản, xe cũng là xe bò cũ nát nhất trong cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.