CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1536

Trong lúc Trương Khởi sầu muộn vì tiếng sói hú làm cho kinh sợ, ban

ngày lại càng ngày càng mệt mỏi, thì đảo mắt một cái, một tháng lại trôi
qua.

Một ngày nọ, bọn họ đã đi tới thành Tĩnh Viễn, quận An Định của nước

Chu.

Thành Tĩnh Viễn nằm ở vị trí lưu vực sông Hoàng Hà, tuy nằm ở phương

Bắc lạnh lẽo nhưng cũng được xem như giàu có phồn thịnh.

Hơn nữa thành trì này cực kì lớn, không hề thua kém quận Vũ Uy, so với

kinh đô Trường An, cũng không kém bao nhiêu.

Tới lúc này, năm trăm hộ vệ của Lan Lăng Vương đã sớm biến thân

thành thương đội ăn mặc bình thường. Nhưng dù sao tất cả bọn họ đều là
các đấng trượng phu dũng mãnh, khi đội ngũ này cùng một chiếc xe ngựa
tiến vào thành Tĩnh Viễn liền làm cho dòng người cùng dòng xe ngựa đang
đi lại như mắc cửi đột nhiên an tĩnh lại.

Trương Khởi ngồi ở trong xe ngựa, đầu đội mũ sa, ánh mắt sáng trong

nhìn người dân đi đi lại lại bên ngoài, xe ngựa như nước.

Nàng chưa từng đến thành tĩnh Viễn, mặc dù đã nghe qua vô số lần,

nhưng vẫn là lần đầu tiên đến đây.

Nữ nhi ở nơi này, gò má đã không còn hồng hồng do bão cát ở Võ Uy

tạo thành, vóc dáng cao gầy cùng với da thịt trắng nõn, so với các nữ lang ở
thành Trường An cũng không kém bao nhiêu. Dũ nhiên, nếu nhìn kĩ, vẫn có
thể nhận ra da các nàng hơi thô một chút.

Đi một lát, xe ngựa liền ngừng lại.

Lan Lăng Vương dẫn đầu đoàn người nhảy xuống xe ngựa, hắn đưa tay

ra đỡ Trương Khởi xuống xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.