CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 154

Tắm rửa thay quần áo xong, Trương Khởi ngồi trước gương đồng, nhìn

bản thân đoan trang trong gương. A Lục đứng ở sau lưng nàng, chải mái
tóc dài ẩm ướt cho nàng.

Nắm một lọn tóc trong lòng bàn tay, A Lục đột nhiên cảm khái: "A Khởi,

ngươi thật đẹp."

Nàng không có chú ý tới, khi nhắc tới từ "đẹp" thì thân thể Trương Khởi

cứng đờ, vẫn khẽ nói: "Tóc A Khởi đen nhánh, soi rõ bóng người, ta chưa
từng thấy mái tóc nào đẹp như vậy. Còn nữa, làn da của A Khởi trắng noãn,
những vị hoàng phi chăm sóc tỉ mĩ chưa chắc đã bằng ngươi. Còn có A
Khởi mặt của ngươi. . . . . ."

Trương Khởi ngắt lời nàng, nín cười nói: "Mèo khen mèo dài đuôi sao?

Hơn nữa, A Lục ngươi gặp hoàng phi người ta lúc nào vậy?"

A Lục nghẹn lời.

Nàng đang định phản bác, Trương Khởi đã đứng lên, váy áo trên người

nàng đều được Trương phủ phát. Thế gia như Trương phủ, váy áo bốn mùa
tất nhiên phải được may thật cẩn thận, vật liệu may mặc cũng không thể
kém.

Lùi về phía sau một bước, Trương Khởi nhìn mình trong gương đồng từ

khoảng cách thật xa. Mặt của nàng càng ngày càng trắng nõn mềm mại,
mắt cũng thế, trong veo như nhiễm màn sương mê ly như có như không,
cánh phấn hồng hơi cong. . . . .Thời gian thật sự trôi quá nhanh!

Cầm lược lên, chải tóc che trán, trong lời lẩm bẩm bất mãn của A Lục,

Trương Khởi nói: "Không còn sớm, ta phải đi đây." Nàng cho khăn tay mới
thêu vào ngực, ngoái đầu lại nhìn A Lục, "Ta không có ở đây, ngươi cẩn
thận một chút."

Dứt lời, nàng đẩy cửa đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.