CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1540

Liếc nhìn Trương Khởi một cái, Lan Lăng Vương vươn tay cầm lấy chén

cơm của nàng, sau khi tinh tế quan sát một lượt, thấy cái chén bóng loáng
có thể soi rõ bóng người, quả thật không hề để lại miếng thịt nào cả, lúc
này hắn mới gật đầu như thầm xác nhận.

Hắn vừa gât đầu, Trương Khởi lập tức buông lỏng, rồi sau đó đầu của

nàng lại bắt đầu gật gù như gà mổ thóc.

Lan Lăng Vương từ từ đứng lên, sau khi nói một câu tính tiền liền vươn

tay ôm nàng vào lòng, sải bước đi tới hậu viện phía sau của tửu lâu.

Trong đêm đen tĩnh mịch, nhìn bóng dáng cao lớn của Lan Lăng Vương

dần dần đi xa, Trương Khởi mãi lâu mới rút đầu về. Nhưng chưa qua được
bao lâu, nàng lại bứt rứt thò đầu ra quan sát hắn.

Quả thật hắn đã ngồi lẫn vào với đám hộ vệ, từ đầu đến cuối, cũng không

hề quay đầu lại liếc nàng một cái.

Trương Khởi cau mày thầm nghĩ: chẳng lẽ tính tình của người nào đó đã

thay đổi ? Nhưng lại nghĩ đến việc mình, và hắn, đều đã trải qua sống chết
đến mấy lần rồi nếu có chút thay đổi cũng là chuyện bình thường.

Sau đó, nàng từ từ nằm lên trên sàn xe, kéo đệm giường tới đắp lên

người, Trương Khởi thầm nghĩ: Điên cuồng suốt một ngày, nên đi ngủ sớm
một chút thôi.

Nghĩ đi nghĩ lại, nàng đưa tay che miệng, khẽ ngáp mọt cái, quay lưng

lại dần dần chìm vào giấc ngủ.

Đêm, cũng từ từ sâu.

Theo ánh lửa đang từ từ tắt dần, là từng tiếng ngáy thi nhau truyền tới,

một tên hộ vệ đến gần Lan Lăng Vương, trong bóng tối nhỏ giọng nói:
"Quận Vương, đêm đã khuya rồi, đi ngủ thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.