CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1567

Biến cố lần này, thật sự là nhanh như tia chớp. Sắc mặt của lão mập kia

liền trắng bệch, Lan Lăng Vương đã tiến lên hai bước, vèo một tiếng tra
kiếm vào vỏ, sau đó, tay phải đưa ra ném một cái, lão mập mạp kia đã bị
ném ra giữa ngã tư đường.

Sau đó, hắn liền ra lệnh cho hai người Trương Khởi: "Lên xe."

"Vâng." Trương Khởi vội vàng dắt Trương Nhân lên xe ngựa.

Lan Lăng Vương quay đầu lại, thấy xa phu kia đang quỳ xuống đất,

không ngừng dập đầu cầu xin hắn tha thứ. Lan Lăng Vương nhíu mày lại,
hắn tiến lên hai bước, lật người nhảy lên đầu xe, hét một tiếng, xua ngựa
chạy nhanh ra ngoài.

Các động tác liên tục nối tiếp nhau, vô cùng nhanh chóng, lão mập kia từ

trên mặt đất bò dậy. Bị Lan Lăng Vương ném ra xa, xem ra vừa hung mãnh,
nhưng lại không quá mức. Lão ta được ném vào trong tuyết dầy, cho nên
ngay cả da lông cũng không hề bị thương tổn.

Ngơ ngác nhìn xe ngựa của mình nghênh ngang rời đi, lão mập kia

không tự chủ được mà sờ sờ cổ họng, hôi tưởng lại lưỡi kiếm kia. Sát ý
khiến cho lòng người lạnh lẽo run sợ, không khỏi lại ngồi bệt xuống.

Một lát sau lão ta hoảng hốt bò dậy, oa oa kêu lên: "Nhanh, đỡ ta trở về,

mau lên!".

Lúc này xa phu mới chạy đến đỡ lão ta lên, run giọng hỏi: "Lang quân,

xe ngựa kia?".

"Đừng nhắc tới xe ngựa nữa. Cái gì cũng đừng nói.". Lão ta xuất thân từ

dòng dõi thế gia, nhãn lực ít nhiều vẫn phải có. Cái người nam tử đội đấu
lạp che mặt này vừa cao quý lại uy nghiêm, bình sinh lần đầu tiên được tiếp
cận gần đến thế. Người như vậy, bọn họ không chọc nổi. Nghĩ tới đây, lão
mập run rẩy nói tiếp: "Chúng ta đi mau, đi mau!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.