CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1717

Giả một chuyến nhé".

"Lễ vật? Tốt, tốt, những lễ vật mà A Khởi đưa đến, đều có giá trị trân

quý cả. Vi huynh đã sớm muốn hỏi muội!". Vừa nói đến đây, Trương Hiên
ngẩng đầu nhìn sang bên kia: "Có người gọi huynh đi sang, A Khởi, hôm
nào huynh sẽ tới gặp muội".

"Vâng."

Trương Hiên vừa đi, Lan Lăng Vương liền tới. Hình như hắn uống hơi

nhiều, hơi thở phả ra đều mang mùi rượu.

Khi bữa tiệc kết thúc, rõ ràng là Lan Lăng Vương đã bị chuốc say, bước

đi có hơi chệch choạc. Trương Khởi mấy lần muốn đỡ, mới vừa vươn tay
liền bị hắn kéo vào trong ngực.

Thật may là vừa ra khỏi điện Thái Âm, lập tức có hộ vệ chạy tới nghênh

đón. Bọn họ mới vừa đỡ Lan Lăng Vương lên xe ngựa, liền nghe được Lan
Lăng Vương la ầm lên: "A Khởi đâu? Sao lại không thấy A Khởi? Hay là ta
đã đánh mất rồi?". Vừa nói đến hai chữ "đánh mất", hắn vọt ngồi xuống,
cặp mắt say đến mê mang mở ra thật to, cho đến khi Trương Khởi bước lên
xe ngựa ngồi vào chỗ của mình, hắn vẫn còn ngây ngốc nhìn chằm chằm.

Mở to mắt nhìn một hồi, Lan Lăng Vương đột nhiên vươn tay bẹo má

nàng.

"A" một tiếng, Trương Khởi bị béo đau, ôm lấy má, tức giận trừng mắt

nhìn Lan Lăng Vương.

Thấy nàng kêu đau. Lan Lăng Vương liền thở phào nhẹ nhõm, hắn thở ra

một hơi, vui mừng nói: "Thì ra là A Khởi thật. Là ai đã nhặt về? Ta muốn
cảm tạ người đó. Người đâu, mau tới đây."

Mấy hộ vệ vội vàng lại gần, thưa: "Quận Vương?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.