CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1757

Vừa nói ra lời này, Lan Lăng Vương xoay đầu lại, hắn nghiêm túc nhìn

chằm chằm Trương Khởi, nhàn nhạt nói: "Vì sao A Khởi nói vậy?"

Vì sao nói vậy? Nàng cũng không phải người ngu, tự nhiên cũng đoán

được! Trương Khởi nhìn hắn chằm chằm một lúc lâu, ấp a ấp úng nói:
"Nghiêm mặt sẽ dọa người!" Hắn uy nghiêm như vậy, luôn luôn khiến nàng
còn chưa mở lời thì tự giác đuối lý, thật là ức hiếp người!

Thấy Trương Khởi tức giận nghiêm mặt lại, khóe môi Lan Lăng Vương

cong cong, hắn vươn tay qua kéo bàn tay nhỏ bé mềm mại của Trương
Khởi, vừa mới đặt vào lòng bàn tay, đột nhiên, một hồi âm thanh gào thét
thảm thiết phá vỡ sự yên lặng, "Không hay, có thích khách ——"giọng nói
vừa mới hét lên, chỉ nghe một tiếng xé gió"Vụt" xuyên qua màng nhĩ
Trương Khởi.

Nàng vội vàng quay đầu, vừa vặn nhìn thấy một luồng hàn quang thoáng

qua không trung, nàng chỉ kịp há mồm, chưa phát ra tiếng thét chói tai, mũi
tên lạnh lẽo kia đã "Phập" một tiếng, xuyên qua ngực Lan Lăng Vương.

Biến hóa này xảy ra quá nhanh, quả thực chỉ xảy ra trong nháy mắt. Mắt

Trương Khởi trừng lớn, trong khoảng thời gian ngắn, đầu nàng vang lên
tiếng ong ong, mọi suy nghĩ đều hóa thành hư ảo, chỉ có một loại hoảng hốt
trống rỗng dần dần sinh sôi.

Trong lúc Trương Khởi ngây ngốc nhìn thì thân thể Lan Lăng Vương

cứng đờ ngả về phía sau, miệng hơi mở khạc ra một ngụm máu!

Cùng với những giọt máu đỏ tươi đập vào mắt của nàng, Trương Khởi

hét lên một tiếng, vươn người bổ nhào về phía Lan Lăng Vương.

Nàng nhào tới trước mặt hắn, đưa tay chạm vào hắn. Nhưng bàn tay kia

dừng lại trên không trung, không ngừng run rẩy. Nghe tiếng chém cùng
tiếng hét lớn giết bên ngoài truyền tới, xen lẫn tiếng binh khí chạm nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.