CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1788

"Đi đi."

Vẫy lui quản sự kia, Lan Lăng Vương mới quay sang nói với Thành Sử:

"A sử, về sau ngươi chính là quản sự trong phủ này. Đi lựa chọn mấy người
mang đến chính viện, đúng rồi, ở đây xây thêm một phòng bếp nhỏ, rồi mời
mấy đầu bếp của nước Trần đến".

"Vâng."

Lại quay sang Phương lão đứng bên cạnh Dương Thụ Thành giao phó

mấy câu, Lan Lăng Vương lúc này mới đưa mắt nhìn Trương Khởi, dịu
dàng cười nói: "A Khởi, chúng ta đi thôi".

"Vâng".

Nhìn bọn họ tay nắm tay, sóng vai rời đi, Trịnh Du vẫn cứng đờ đứng ở

nơi đó, bao lâu vẫn không nhúc nhích.

Nàng ta bất động đứng đó, đàm người hầu, ai cũng không dám tới

khuyên can, ai nấy đều đứng ở đằng xa mà nhìn, chỉ thỉnh thoảng châu đầu
ghé tai bàn luận mấy câu.

Không cần nghe, Trịnh Du cũng biết, những người này nhất định là đang

cười nhạo mình. Tất cả mọi người đều đang cười nhạo nàng ta, chưa đến
một ngày, chỉ sợ cả Nghiệp Thành cùng với Tấn Dương cũng đều biết
chuyện cười này!

Thật tốt cho một Cao Trường Cung, thật tốt cho một Cao Trường Cung!

Hắn lại dám nói, hưu nàng ta! Chỉ vì tiện nhân xuất thân thứ nữ kia mà
muốn hưu thê!

Từ đêm tân hôn hắn liền cách xa nàng ta, từ biệt hai năm, nàng ta cũng

không hề oán trách hắn nửa lời. Hắn phiêu dạt đến chân trời góc biển, nàng
ta cũng không để ý, mặc cho người đời xem thường cùng khi dễ, nàng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.