CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1889

"Vậy nhìn bọn họ, có tốt không?"

Tỳ nữ kia nghe không hiểu, nàng ta ngẩng đầu lên nhìn Trịnh Du, lúng ta

lúng túng nói: "Ý của Vương phi là?". Thấy sắc mặt Trịnh Du âm trầm
xuống, nàng ta sợ hết hồn, vội vàng nói tiếp: "Tốt, rất tốt, vẫn giống y như
bình thường ạ!"

Vẫn giống như bình thường sao? Chẳng lẽ, Hòa Sĩ Khai đã lùi kế hoạch

lại? Đúng, nhất định là như vậy!

Hòa Sĩ Khai kia cũng thật là vô năng, một kế hoạch đơn giản như vậy mà

lại còn trì hoãn, Hừ!

Trịnh Du vừa nghĩ đến đây, liền nghe thấy bên ngoài truyền đến một loạt

tiếng bước chân, ngay sau đó, "Rầm" một tiếng, cửa viện nặng nề bị đẩy ra,
Thành Sử mang theo hai mươi hộ vệ trong tay cầm trường thương vọt vào.

Thành Sử vốn là con cháu nhà quan, người dong dỏng cao, dáng vẻ tuấn

tú nho nhã, thấy hắn mặt lạnh vọt vào, Trịnh Du không tự chủ lui về sau,
sau lưng mồ hôi lạnh chảy xuốngròng ròng. Lòng bàn tay, càng thêm ẩm
ướt.

Trong tiếng bước chân dồn dập của đám hộ vệ, Thành Sử nhìn chằm

chằm vào Trịnh Du, không đợi nàng ta mở miệng, cũng không đợi người
hầu cửa lên tiếng trách móc, liền tay phất tay, trầm giọng ra lệnh: "Người
tới, bắt giữ Trịnh thị lại!"

"Vâng."

Bốn hộ vệ bước nhanh đến phía trước, bọn họ gạt đám người hầu bên

cạnh Trịnh Du sang một bên, sải bước đi tới trước mặt nàng ta.

Lúc này Trịnh Du mới bừng tỉnh. Mặt nàng ta tái đi, cơ thể vì cố gắng

khống chế sợ hãi mà không ngừng run rẩy, nhỏ giọng quát lên: "Đám nô tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.