CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1920

Nàng ta suy nghĩ một lát lại nói: "A Khởi này, thật rất dễ thân cận, nàng

ấy cũng rất thông tuệ, cũng biết suy nghĩ vì người khác, tấm lòng rộng mở,
rất có có phong thái của danh sĩ".

Lý Ánh vừa nói dứt những lời nhận xét công bằng, không có nửa điểm

nịnh hót lấy lòng. Chúng quý nữ lại ong ong bắt đầu nghị luận.

Nghe đến đó, sắc mặt của Trịnh Du trở nên xanh mét, cơ mặt cũng vặn

vẹo theo. Những người khác nói Trương Khởi như thế nào, nàng ta cũng
không thèm để ý, nhưng Lý Ánh vừa nói như thế, nhất thời khiến cho nàng
ta cảm thấy mình bị phản bội, cảm thấy mình nhục nhã một cách triệt để.
Cho dù người bạn này nàng ta đã sớm bỏ qua!

Loại phản bội cùng với nhục nhã như thế này làm cho người ta vô cùng

khó chịu. Lý Ánh này có mấy phần thật tình chứ? Càng chẳng biết xấu hổ
như thế khiến Trịnh Du trong khoảng thời gian ngắn vừa ghét vừa giận, liên
tục sinh ra tâm ý vặn vẹo.

Bà lão kia nhìn về phía Trịnh Du, ôn tồn nói: "Nữ lang, người xem, bằng

hữu tốt nhất trước kia của người cũng hướng tới Trương Thị rồi. Aiz, ngay
cả bằng hữu tốt đều bỏ rơi cả, không trách được Cao Trường Cung.......".
Mới nói tới đây, chống lại khuôn mặt vặn vẹo của Trịnh Du, liền bị vẻ oán
độc của nàng ta làm cho cả kinh, bà lão cũng không dám châm chọc nữa.

Đại hôn lần này, ước chừng cử hành mất ba ngày, trước lúc bái đường,

Lan Lăng Vương còn bày 100 bàn giữa ngã tư đường, mở tiệc ba ngày ba
đêm.

Có lẽ qua thất bại của cuộc chiến trước đó, người nước Tề quả thật cần

một đại hỉ để chuyển đổi tâm tình, nghe nói, ngay cả Bệ hạ cũng liên tiếp
sai sứ giả tới phong thưởng không ít đồ quý cho hai người họ, Hồ Hoàng
hậu thì khỏi phải nói từ đầu tới cuối vẫn luôn có mặt ở hiện trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.