CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1918

Trịnh Du theo tân khách rước dâu lặng lẽ lẻn vào phủ Lan Lăng Vương,

ngây ngô nhìn một hồi, liền ngẩn ngơ cả người.

Phía ngoài giữa ngã tư đường, chiêng trống gõ liên hồi, hình như người

của cả Nghiệp Thành, đều ở đây làm chứng cho bữa tiệc vui mừng này,
những ca kỹ hồng lâu còn tự động đứng lên tổ chức, từng người một ở trên
đường trình diễn ca múa miễn phí bảy ngày, cho đến khi hôn lễ của Lan
Lăng Vương kết thúc.

Cho nên, cả Nghiệp Thành, tất cả đều nghị luận về hôn lễ này, cho dù là

hữu ý hay vô ý cũng đều mang Trương Khởi và Trịnh Du ra so sánh với
nhau.

Trịnh Du không thích nghe những lời gièm pha trào phúng đó, liền lặng

lẽ tiến vào, nàng ta chỉ muốn tìm một hoa viên quen thuộc nán lại một lát.
Nhưng lại không ngờ, lần này đi vào, khắp nơi đã hoàn toàn thay đổi?

Thấy nàng ta đứng ở đó ngẩn người, một bà lão vội bước lên trước, đi tới

sau lưng Trịnh Du, nhỏ giọng nói: "Nữ lang, làm sao người một mình đến
nơi này?". Đưa mắt nhìn ra xung quanh, lại oán giận nói tiếp: "Nếu để cho
người của phủ Lan Lăng Vương phát hiện, lại cho là nữ lang tới gây rối,
như thế không tốt chút nào?"

Nghe những lời này, Trịnh Du giận đến tím mặt, thấy nàng ta tức giận, bà

lão lập tức phát hiện lời nói của mình không đúng, lập tức chữa lại: "Cái
này, không phải là do lão nô đang đau lòng cho nữ lang hay sao?"

"Thương xót ta?", Trịnh Du nặng nề hừ một tiếng.

Ngây ngẩn một hồi, thấy Trịnh Du còn không đi, bà lão lại thở dài nói:

"Nữ lang, đừng nhìn nữa, đây đã là mệnh trời, người không thể liều mạng
mà tranh hơn thua được, nhận lấy thôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.