CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1969

Hắn đi tới thành Lạc Dương.

Ngước đầu, nhìn tường thành cao lớn hùng vĩ trước mặt, bóng dáng của

Tô Uy ngưng kết thành núi, không nhúc nhích.

Nhìn thấy hắn ngẩn người, một binh lính mới quen cười nói: "Lang quân

Tô gia ang nhìn cái gì?" Hắn huýt sáo một hơi, hì hì nói: "Xem bộ dáng si
ngốc ngơ ngác của ngươi, chẳng lẽ bên trong còn có người trong lòng?"

"Người trong lòng" Tô Uy dịu dàng cười nói: "Đúng vậy, ở trong đó có

thể có nương tử chưa qua cửa của ta."

Nương tử chưa qua cửa, đã từng có một đoạn thời gian rất lâu, hắn luôn

cho rằng, A Khởi mới là nương tử chưa qua cửa của hắn. Hắn ngồi ở trong
thư phòng, thường vừa đọc sách, vừa cười từ đáy lòng, chỉ cảm thấy trong
lòng nhộn nhạo vui mừng và mong đợi vô cùng vô tận.

Đáng tiếc, cho tới bây giờ mộng đẹp dễ tỉnh. . . .

Bất tri bất giác, vành mắt Tô Uy đỏ lên. Lúc này, một hiệu úy khác nở nụ

cười, "Lang quân Tô gia rất thích khoe khoang khoác lác, nương tử chưa
qua cửa của ngươi rõ ràng chính là Tân Hưng công chúa, làm sao có ở
trong thành Lạc Dương?"

"Hoá ra là như vậy, ngươi được đấy Tô Uy, lại dám dọa bọn ta." "Ha ha

ha. Chờ phá thành Lạc Dương, Tô lang muốn mấy người trong lòng, liền có
thể có mấy người trong lòng." "Không tệ không tệ, thành Lạc Dương này là
thành lớn của nước Tề, bên trong nhất định không thiếu mỹ nhân. Chờ phá
thành, Tô quân cứ chọn mấy người là được."

Trong tiếng cười lớn, Tô Uy từ từ nhếch môi.

Như tất cả người Chu, Tô Uy rất có lòng tin với trận chiến phạt Tề này.

Dù sao, lực lượng quân nước Tề vốn ra kém nước Chu. Hiện tại Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.