CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 297

chữ này, lời nói vừa khào khào vừa đáng thương, dễ dàng khiến người ta
mềm lòng.

Nhưng Tiêu Mạc lại không mềm lòng.

Chẳng những không mềm lòng, hắn lại còn ôm nàng chặt hơn.

Một tay khác khác vuốt ve mông nàng, giọng nói Tiêu Mạc cũng trở nên

khàn đi: "Người khác trông thấy càng tốt!"

Trương Khởi ngẩn người, bỗng chốc hiểu ra: Bị trông thấy, hắn càng có

có thể danh chính ngôn thuận đưa mình về!

Trương Khởi cắn môi.

Tiêu Mạc cúi đầu, đôi mắt sáng quắc của hắn nhìn chằm chằm vào mặt

nàng, một lúc lâu sau mới cúi đầu nói: "Quảng Lăng vương đó….."

Quảng Lăng vương?

Trương Khởi cứng đờ, không hề nhúc nhúc lắng nghe.

Tiêu Mạc liếc nhìn vẻ mặt của nàng, chậm rãi nói: "Tối hôm qua hắn gặp

phải thích khách."

Thấy đôi mắt mở to của Trương Khởi, vẻ mặt hắn không hề thay đổi, vẫn

lịch sự tuấn dật như vậy, "Nghe nói hắn bắt mấy tên, đã thăm dò được,
thích khách được phái đến từ nước hắn, có ý đồ không tốt đẹp. Đoán chừng
bây giờ hắn đã thỉnh cầu bệ hạ cho về nước. Hắn không có nhiều thời gian,
chắc cũng không có sức đi tầm hoa vấn liễu đâu."

Trương Khởi nhìn hắn.

Nàng nghe rất rõ, nước Tề có nội chiến, Quảng Lăng vương phải mau

chóng trở về, hắn không rảnh để ý đến nàng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.