CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 356

Nếu không muốn đi theo Tiêu Mạc, khi nàng còn là tiểu cô, được người

tranh giành càng nhiều, Tiêu Mạc sẽ càng xem trọng nàng. Nam nhân đều
như vậy, tranh giành cướp đoạt ham muốn, luôn có sở thích kỳ lạ này.

Trần Ấp sững sờ, đột nhiên nghĩ ra, Trương Khởi nói với mình chuyện

này, nghĩa là trong nội tâm nàng cũng thích mình.

Sắc mặt của hắn lại thay đổi, mím môi nói: "Ta đi tìm Cửu huynh của

muội bàn bạc." Dứt lời lùi về buồng xe, chỉ chốc lát xe ngựa kia đã tăng
tốc.

Trương Khởi đưa mắt nhìn hắn rời đi, cũng kéo màn xe xuống.

Lúc này, A Lục ở một bên đã ngủ gà ngủ gật rồi.

Trương Khởi lấy từ trong lòng ngực hộp gỗ bệ hạ ban thưởng, từ từ mở

ra. Theo nắp hộp dần mở, ánh vàng chói mắt lóe lên, khiến Trương Khởi
chảy nước mắt.

Bên cạnh vang tiếng kêu hoảng hốt khẽ khàng.

A Lục đã tỉnh, nàng mở to mắt nhìn chằm chằm vào chiếc hộp đầy vàng,

khẽ nói: "A Khởi, đây là?"

Trương Khởi hạ giọng trả lời: "Đây là phần thưởng của bệ hạ."

"Phần thưởng của bệ hạ? Tốt quá! A Khởi, chỗ này có bao nhiêu vàng?"

"Khoảng bốn mươi lượng vàng." Vốn là năm mươi lượng, cho thái giám

hai thỏi, còn dư lại bốn mươi lượng.

Nhưng đối với nàng bốn mươi lượng vàng đã quá vui sướng rồi. Khóe

miệng Trương Khởi đọng nét cười, nghĩ tới một trăm năm mươi đồng vàng
giấu bên người kia, khoái trá thầm nghĩ: Sống ở Trương phủ vẫn tốt, ít nhất
chỗ vàng này cũng tới tay quá dễ dàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.