CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 470

nàng không phải là chánh thê, mà chỉ là thiếp hoặc cơ thị, thì chủ mẫu cũng
rất khó dung.

Cứ như vậy, nàng liền lâm vào thế bí. Ngoài việc tìm một cao quan hàn

môn, Trương Khởi thật sự không biết, đường sống của mình ở nơi nào!

Trăng tròn vành vạnh, chiếu sáng cả một vùng đất. Trương Khởi mới vừa

đi được mấy bước, một giọng nói khàn khàn như vịt đực liền truyền đến:
"Trăng sáng trên cao, gió hồ lồng lộng, tiểu nương tử phương nào? Làm
bạn cùng hoa dưới ánh trăng, đoạn trường nơi mái đình bên bờ hồ."

Âm thanh vang dội, hàm chứa sự nhạo báng cùng đắc ý của thiếu niên.

Đúng là giọng của Trần Ấp.

Trương Khởi không ngờ tới bị hắn gọi lại, còn bị đùa bỡn như vậy. Nàng

ngẩn ngơ, chỉ đành phải chậm rãi quay đầu trong tiếng cười đùa của mấy
lang quân, từ xa xa khẽ cúi chào, nhẹ giọng nói: "Cửu huynh, muội là A
Khởi."

Âm thanh của Trần Ấp biến mất.

Ngược lại Trương Hiên vui mừng kêu: "Là A Khởi à, tới đây, tới đây."

Trương Khởi chần chờ một chút, khẽ trả lời: "Thời gian không sớm nữa,

A Khởi phải trở về rồi."

Trong giọng nói của Trương Hiên có chút men say, nghe thấy nàng cự

tuyệt, hắn không chút nghĩ ngợi kêu lên: "Thiên tài tới trễ đây mà, đến đây
đến đây."

Hắn nói xong, nhìn quanh một vòng, đầy kiêu ngạo nói với chúng lang

quân: "Muội muội này của ta vừa động lòng người lại vừa đa tài, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.