kém Ban Chiêu Tạ Đạo Uẩn. Các ngươi gặp, nhất định sẽ phải lau mắt mà
nhìn."
Ngay trước mặt bằng hữu như thế, liền khoa trương tâng bốc nàng .
Nói xong, Trương Hiên thấy Trương Khởi chậm chạp bất động. Hắn liền
nhấc chân đi về phía nàng.
Ba bước cũng thành hai, chạy tới trước mặt Trương Khởi. Hắn lại gần
Trương Khởi, nhỏ giọng nói: "Hôm nay muội tới vừa đúng lúc, trong
những lang quân này, có một người là thứ tử của Nhữ Nam Viên thị, mặc
dù chỉ là thứ tử, nhưng cũng là người có tài. Muội gặp hắn một lần, nếu như
nguyện ý, vi huynh sẽ thuyết phục mẫu thân, để cho muội gả làm chính thê
của hắn."
Trương Khởi giương mắt nhìn Trương Hiên, có chút tò mò cũng có chút
ngây ngô hỏi: "Hắn rất có tài sao? Là tài gì vậy?"
Trương Hiên cười nói: "Tất nhiên là có được một tay thi phú."
Trương Khởi tiếp tục hỏi: "Nhưng mà có quan chức không?"
Trương Hiên cười, hắn đưa tay vuốt mái tóc của nàng. ngước mặt nói: "A
Khởi ngốc, làm quan là thứ phàm tục mà thôi, con em thế gia chỉ cần có thể
am hiểu thi phú, đi tranh tài ở Thông Huyền, là sẽ được mọi người coi
trọng."
Trương Khởi cúi đầu: nhưng mà, muội chính là một người phàm tục đây.
Suy nghĩ một chút nàng mím môi mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Nhưng tối
nay có Trần Ấp ở đây." Trong lúc Trương Hiên đang suy nghĩ, âm thanh
nhẹ nhàng của Trương Khởi lại vang lên: "A Khởi và Trần Lang vốn có
hiềm khích. Trường hợp như thế, chung quy thật không ổn." Nàng cúi chào
hắn, chậm rãi lui về phía sau.