CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 507

tác của bọn họ, tiếng guốc gỗ "Cộc cộc lộc cộc" so le không đều vang lên.
Váy dài áo dài tung bay, váy áo áo lưới, ở trong hoa đào đầy đất, tản ra hơi
thở quý tộc xa hoa.

Con cháu nhà quan phía trước càng ngày càng nhiều, mà Trương Khởi,

cũng càng ngày càng dựa vào bên đường, cơ hồ bị chen vào trong rừng cây
rồi.

Lúc này, một cô tử nhỏ giọng nói ra: "Ta muốn vào cung."

Cô tử Trương Tú có cùng phụ thân ở cùng viện với Trương Khởi, lặng lẽ

ngước mắt, hâm mộ nhìn con cháu nhà quan lui tới, kiên định nói: "Ta
muốn vào cung làm phi nếu có thể được cưng chiều nhất hậu cung, cũng
không thua họ bao nhiêu"

Nàng nói năng hùng hồn, không có nửa người đáp lại. Mấy thứ nữ khác,

cả dũng khí so sánh với các đích tử đích nữ đó cũng không có.

Cùng là con em thế gia còn như vậy, huống chi người nghèo? Trương

Khởi nhìn từng con cháu nhà quan thần thái phấn khởi, nói năng vừa lịch
sự tao nhã lại phong thái trác tuyệt, đột nhiên hiểu nhà Trương thị lang, tại
sao tình nguyện nữ nhi làm thiếp cho con cháu nhà quan, cũng không
nguyện ý làm vợ người nghèo.

Đây là một loại kiêu ngạo cao cao tại thượng, đây là một loại quý khí

bẩm sinh. Kéo dài suốt trăm ngàn năm, khiến cho bọn họ tin tưởng, phú
quý nghèo khó đều là trời xanh định đoạt, mà huyết mạch của họ, nhất định
từ khoảnh khắc họ sinh ra đã cao cao tại thượng.

Loại cảm giác cao cao tại thượng này rất tuyệt vời, và ăn sâu bén rễ. Cho

nên, bọn họ tình nguyện gả con gái cho người có huyết mạch cao quý giống
nhau làm thiếp, cũng không thể dễ dàng tha thứ huyết mạch của mình ra
ngoài, không thể chịu được huyết mạch của mình, xen lẫn với đám người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.