CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 80

Chúng nô tỳ mới vừa lui ra, thì đằng kia, Trương Cẩm lại giơ tay trái lên

chống cằm, nhưng ngón tay trắng nõn như không có hơi sức không ngừng
viết đi viết lại hai chữ "Tiêu Mạc" ở trên mặt bàn.

***

A Lục bưng hộp đựng thức ăn, hào hứng chạy vào gọi, "A Khởi, A

Khởi."

Đối diện với đôi mắt đang cười của Trương Khởi, A Lục cười hì hì đặt

hộp đựng thức ăn trước mặt nàng rồi nhanh nhảu nói: "Nữ lang*, hôm nay
người ở trong phòng bếp tốt một cách lạ kỳ. Hôm qua họ còn chẳng thèm
để ý tới ta, hôm nay lại có mấy người tới bắt chuyện trước. Hì hì, đây là
thức ăn ta chộp được, có phải rất lợi hại không?" (*Là cách gọi thời xưa
của Trung Quốc dành cho các cô gái trẻ)

Trương Khởi nghiêm trang nói: "Ừm, rất lợi hại, ngươi rất có tố chất làm

khỉ con!"

A Lục ngẩn người kêu lên: "Há, ngươi dám giễu cợt ta!" Nàng nhào về

phía Trương Khởi, dáng người Trương Khởi bé nhỏ, lực yếu bị nàng nhào
tới bổ một cái ngay choc, nên cả hai chủ tớ cùng một lúc đều ngã lăn xuống
mặt đất. Tiếng cười nắc nẻ cũng theo đó mà truyền đi xa.

Đang cười, A Lục đột nhiên ngẩn người nhìn Trương Khởi rồi vội vã kêu

lên: "A Khởi, giờ ta mới biết ngươi cười lên trông rất xinh đẹp à nha." Như
sợ Trương Khởi không tin, sau khi nói xong nàng còn gật đầu thật mạnh.

Trương Khởi phì cười, nàng ngồi thẳng dậy dùng tay vuốt lại mái tóc hơi

rối, nhàn nhạt nói: "Đẹp cũng đâu có lợi gì?"

"Đương nhiên là có lợi!" A Lục lập tức trừng mắt, thánh thót nói: "Đẹp,

thì sẽ được nhiều người thích, ý trung nhân cũng sẽ thích!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.