CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 78

nghiêng đầu, thở dài, "Hắn còn hỏi ta, ở trong Trương phủ, có tỷ muội nào
thích khi dễ ta không. Tiêu Lang thật là một người có quyết tâm."

Nàng nhìn chân trời phía trước, gương mặt ngẩn người mê mẩn, "Giang

Đông Tiêu Lang, thi phú nổi tiếng. Vậy có phải, sau khi hắn viết ra mỹ
nhân phú, thì những cô tử chúng ta cũng nổi tiếng không?"

A Lục gật đầu liên tục, kích động một lát sau, nàng buồn bực nói: "Đáng

tiếc hắn không biết viết ta." Nói tới chỗ này, nàng buồn bực đưa tay sờ lên
mặt, kết quả một mảng bùn lớn in trên mặt, khiến mình trở thành một con
mèo bẩn.

Trương Khởi vừa bực mình vừa buồn cười, nàng hoàn thành nhiệm vụ,

lập tức đưa tay dắt A Lục, sẳng giọng: "Xem ngươi! Còn không đi vào
rửa!"

Theo hai chủ tớ vào phòng, 2-3 cái người rỗi rãnh cũng tản đi.

Thuận tay nhận lấy khăn lông A Lục đưa tới, Trương Khởi quay đầu

nghiêng mắt nhìn qua bóng lưng của các nàng, khóe miệng giương lên,
nghĩ ngợi nói: những người này không phải là người của Tiêu phu nhân,
nàng ta không biết làm động tác vừa nhàm chán vừa không cần thiết này.
Chú ý ta, lại có thể ảnh hưởng người ở phòng bếp lớn, chỉ có thể là những
tỷ muội kia của ta, tựa như Trương Cẩm. Nghĩ đến sau khi họ nghe lời của
ta, sẽ xúc động chứ? Ít nhất thời gian này, dù muốn đối phó ta, cũng sẽ
ngừng một chút? Dù sao, ai cũng chẳng muốn khiến Tiêu Lang cảm thấy
mình ác độc mà? Huống chi, Tiêu Lang tài danh vang dội, vẫn còn rất có
thể viết ra hành động việc làm của nàng ta ở trong thơ, truyền khắp thiên
hạ. Cô tử ở sĩ tộc lớn, cần gì phải mạo hiểm danh tiếng mất hết nguy hiểm,
đối phó người không có uy hiếp như nàng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.