khen ngươi xinh đẹp hơn người....... Chỉ sợ đến đất Tề càng sẽ như thế."
Hắn sợ Trương Khởi nghe không hiểu, cúi đầu hôn trên mái tóc nàng,
trầm trầm nói: "Hắn lại là như thế....... Từ nhỏ đến lớn, nếu ta để ý cái gì,
hắn nhất định nghĩ cách phá hủy đi."
Tiếng nói vừa dứt, cảm thấy Trương Khởi trong ngực thân thể cứng
ngắc, hắn vội vã ôm sát, nhỏ giọng cam kết: "Ngươi yên tâm, cho dù bệ hạ
mở miệng, ta cũng sẽ không đồng ý....... Bệ hạ cũng không phải là loại
người như vậy." Hắn trầm giọng nói: "Chỉ là ngươi hãy nhớ, người kia nói
bất kỳ cái gì, ngươi đều không thể tin, nếu ta không có ở đây, càng không
thể đi theo hắn."
Trương Khởi vội vàng ừ một tiếng, mềm mại nói: "Ta hiểu."
"Ngủ đi."
"Được, Trường Cung cũng ngủ đi."
Rõ ràng đơn giản chỉ là một câu nói, khi nàng phát ra chữ “ngủ” giọng
nói mị hoặc làm cho người ta liên tưởng miên man. Vì vậy tiếng nói vừa
dứt, nàng liền tinh tường cảm nhận được phía người dưới của hắn nơi đó lại
vừa cứng dựng lên.
Trương Khởi hoảng sợ không dám nhúc nhích.
Lan Lăng vương hít sâu vài hơi, cười khổ nói: "A Khởi quá mức mê
người, suốt ngày làm như vậy, ta sợ là cả người sắt cũng không nhịn được."
Trương Khởi vội vàng nói: "Ta ngủ bên kia."
Đâu biết rằng, nàng mới vừa động, hai cánh tay Lan Lăng vương lại càng
buộc chặt lại. Hắn nhắm đôi mắt nói: "Ta nhẫn nhịn chút là được.......
Ngươi cứ như vậy ngủ đi."