CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 880

phát ra ánh sáng thăm thẳm.

Hôm nay ánh nắng mặt trời rực rỡ, mất đi khí lạnh và hanh khô ngày

hôm qua. Trương Khởi thoạt nhìn rất vui vẻ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mộc
mạc, còn vẻ non nớt như cành liễu, tuy ngồi quỳ cũng tạo cho người khác
một phong thái quyến rũ tao nhã.

Đúng lúc này, ngón tay Trương Khởi dừng lại, sai một âm làm Lan Lăng

Vương quay đầu lại nhìn.

Trương Khởi vừa lúc cảm nhận thấy hắn đến cũng ngẩng đầu lên nhìn.

Cùng nhìn nhau, ánh mắt nàng trong suốt, dịu dàng mà đa tình đối mặt

với con ngươi thâm thúy trầm tĩnh của hắn. Dường như hắn đang hỏi nàng,
tại sao lại gẩy sai?

Con ngươi sâu đậm như có thể hút linh hồn người khác, khiến Trương

Khởi vừa nhìn thấy thìtrong lòng không tự chủ được run lên.

Nàng rốt cuộc hiểu rõ tại sao câu ‘Khúc Hữu Ngộ, Chu Lang Cố’

(Nghĩa: nghe được khúc nhạc Khúc Hữu Ngộ, mọi người nam nhân ngoảnh
đầu lại nhìn) được lưu truyền trong ba nước đến nay. Chỉ một cái ngoái đầu
nhìn lại, một ý thăm hỏi lại thực sự câu gọi hồn phách, con người sâu thẳm
còn cực kì ôn nhu, phụ nữ khắp thiên hạ có ai chống cự được khoảnh khắc
quay đầu lại nhìn của lang quân?

Lan Lăng vương cảm thấy bàn tay Trương Khởi gảy đàn có chút run rẩy,

hắn tiến lên phía trước,bao chùm tay nàng vào trong lòng bàn tay, vừa sưởi
ấm, vừa nhỏ giọng hỏi: "Lạnh sao? Trở về phòng thôi."

Trương Khởi lắc đầu, nàng từ từ rút tay, đưa tay chạm vào xiêm y của

hắn, bỗng mười ngón tay đột nhiên dùng lực mạnh mẽ duỗi thẳng.......

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.