CÁO GIÀ, GÁI GIÀ VÀ TIỂU THUYẾT DIỄM TÌNH - Trang 72

Vũ bất ngờ và lúng túng khi xung quanh mọi người đang ngoái đầu nhìn lại.
"Nghe nói anh đã lập gia đình, nghỉ làm ở Bonavi và ra lập công ty riêng từ
lâu?". Vũ nhếch môi cười: "Sao biết?". "Em biết về anh nhiều hơn là anh
tưởng đó!". Vũ bật cười, anh biết các cô gái luôn thích cập nhật thông tin về
người khác.

Họ cùng xếp hàng lên một chuyến bay, Lan đứng bên "business" nhìn Vũ

chen chúc bên hàng "economy". Cô đùa: "Tụi mình trùng hợp đi chung
hoài! Tiếc là không ngồi cùng chỗ!". Vũ nhún vai. Khuôn mặt đẹp như một
tượng bán thân Hy Lạp quặm lại. Lan không cố ý chọc quê Vũ nhưng cô
biết xưa nay anh không thích kém cạnh ai điều gì. Lẽ nào một doanh nhân
trẻ thành đạt như anh lại lép vế hơn cô nàng "lóc chóc". Trong mắt anh hẳn
Lan luôn là một sinh viên táy máy thực tập trong công ty Bonavi dạo nào.
Chuyến bay dài mười ba tiếng đồng hồ không làm họ xích lại gần, cũng như
chuyến xe đêm đằng đẵng từ Lyon sang Venise năm nào.

Đến Paris, Lan đứng chờ Vũ rồi nói lời chia tay. Anh cho biết mình tiếp

tục lấy TGV 1 sang Bỉ. Lan cố giữ giọng thờ ơ: "Bỉ hả anh? Thành phố
nào?". Và khi Vũ dấm dẳng trả lời "Anverse", cô đã không kìm được, gập
người cười nắc nẻ: "Trời ơi, sao anh ghét em mà cứ phải đi chung hoài?".
Vũ thật sự bất ngờ, mắt anh ánh lên tia thú vị xua tan vẻ lạnh lùng cố hữu.

- Tôi không có lý do gì để ghét Lan. Lan làm gì ở Anverse?

- Em phụ trách mua các mặt hàng gỗ từ Việt Nam cho các siêu thị của Bỉ

và châu Âu. Em sống ở Anverse cả năm nay rồi. Công ty đưa đi. Cứ ba năm
lại đổi nước. Lúc trước em ở Thụy Điển. Đi đi về về hoài, công việc giao
dịch mua bán mà...

- Vậy hả? - Vũ nhìn Lan lạ lẫm - Cũng hay...

- Làm thuê kiếm cơm thôi mà anh - Lan cười khiêu khích - Đâu được làm

doanh nghiệp trẻ như anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.