CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1019

Ba cái dùi cui quất như mưa xuống lưng, đầu Trương Thắng, y vẫn đạp

cái thứ hai, thứ ba... mặt Lão Đao đã nát be nát bét.

- Hự. Một cú đấm mạnh vào bụng dưới, Trương Thắng mới chịu đổ gục

như cây chuối đốn ngang thân.

Đám phạm nhân im thít, không ai dám reo hò hay ho he gì nữa, đầu cúi

thấp sợ vạ lây, vì người vừa tới là quản giáo Vương, biệt danh Diêm
Vương.

“Diêm Vương” ngồi xuống kiểm tra thương tích cho Lão Đao, chỉ thấy

hai mắt lão đao trắng dã, mũi dập, hàm chệch, trông thì thê thảm nhưng
người ra tay nghiệp dư, thế này sống tốt, phất tay, hai người nữa đi tới,
khiêng đầu khiêng chân đưa Lão Đao đi.

Quản giáo Ngưu nổi điên, đi đi lại lại, vung vẩy dùi cui rống: - Nói, vì

sao đánh nhau?

Trương Thắng mồm hộc máu, vẫn còn choáng váng vì cơn đau, bị hai

quản giáo xốc lên, mặc máu chảy ròng ròng từ mồm, y vẫn nhìn Lão Đao
cười hả hê.

- Muốn gây rắc tối cho tao à? Đưa nó đi, biệt giam! Quản giáo Ngưu bồi

thêm một cú đá, mắt liếc qua đám phạm nhân, thấy Chân lão đại bị thương
ở mặt: -... Mày, Chân lão đại, mày nói đi!

- Quản giáo, bọn chúng dưa thừ tinh lực, đánh nhau chơi thôi.

Chân lão đại vừa nói xong thì thấy cái giày cảnh sát đáp giữa mặt, quản

giáo Ngưu vung gậy quất liên hồi: - Dư thừa tinh lực này, tao cho chúng
mày dư thừa.

Hình phạt của trại giam theo thứ tự, còng tay, nhốt lồng và biệt giam,

Trương Thắng vừa tới đã hưởng thụ đãi ngộ cao nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.