CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1074

- Còn làm gì được nữa, ai dám tới công ty đó lấy chứng cứ... Này cậu đi

đâu thế?

- Không thể, không thể như thế được. Sở Văn Lâu lòng đang nhỏ máu,

nghiến răng trèo trẹo: - Đôi cẩu nam nữ đó khiến tôi tàn phế, nhục nhã, đợi
bao lâu mới có cơ hội trả thù, không thể bỏ qua, y mà ra được, đời này làm
sao tôi báo thù rửa nhục được. Chứng cứ... chứng... cứ... Phải rồi, còn một
nơi khác có thể lấy chứng cứ! Một mưu đồ độc ác nảy ra trong đầu hắn.

Ở cửa phòng giam, anh Văn và Trương Thắng đang tắm nắng trò chuyện,

kiến thức trong sách vở của anh Văn quá khô khan, Trương Thắng không
đủ cơ sở lý luận cũng như thực tiễn để hiểu thấu được, cho nên anh Văn
thông qua những cuộc trò chuyện để truyền đạt kiến thức cho y.

- Người đó sau khi thu mua nhà máy điện cơ Phúc Huệ xong liền muốn

về thủ đô. Bí thư thành ủy và thị trưởng hay tin, lái xe tới sân bay, gọi điện
thông báo sân bay ngăn người đó lại.

- Thì ra có nhà máy quốc hữu lớn sắp sập, chính phủ muốn bán cho

người đó. Nhà máy tổng cộng có 2 dây chuyền sản xuất, quy mô hớn, giá
tới 300 triệu, người đo nghe giới thiệu sơ qua, liền thay đổi hành trình theo
bí thư thành ủy và thị trưởng về thành phố.

"Người đó" mà anh Văn kể, Trương Thắng bằng trực giác biết đó chính

là bản thân anh Văn.

- Người đó tới địa phương, thấy nhà máy toàn mảnh vỡ thủy tinh, cửa

nẻo tan hoang, công nhân cúi đầu ủ rũ, nhìn qua một cái rất thất vọng, tất cả
trợ thủ đều khuyên đừng mua. Người đó không tỏ thái độ ngay, khảo sát
xong về khách sạn. 6 giờ sáng hôm sau, thị trưởng tới tận phòng bái phỏng,
nhờ người đó giúp đỡ hóa giải nguy cơ xĩ nghiệp, nếu là cậu, cậu làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.