CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1109

" Hắn chính là kẻ giật dây!" Chung Tình căng thẳng: - Anh là ai? Vì sao

bắt cóc tôi?

Người đó đưa tay lên môi, lấy điếu thuốc lá xuống, ngửa đầu thở ra một

làn khỏi, thong thả qua người lại: - Giám đốc Chung, lâu rồi không gặp.

Giọng rất quen, Chung Tình nhanh chóng suy nghĩ: - Anh là ai?

Người kia bật cười, nhấc chân đi tới, tức thì không khí thần bí cao thâm

vừa rồi hỏng hết, là tên què, đi phải một tay giữ chân rất vất vả.

- Sở Văn Lâu. Chung Tinh thét lên: - Họ Sở kia, muốn cái gì?

- Muốn gì sao? Nói thế tôi muốn gì, thích chơi kiểu gì cô cũng phối hợp

sao?

- Vô sỉ. Cằm Chung Tình hơi hếch lên, thái độ khinh miệt quá rõ ràng.

Tự tôn của Sở Văn Lâu lần nữa bị chà đạp, xông tới tay phải tóm lấy cổ

áo Chung Tình, giọng nanh ác: - Con điếm, thứ như mày cũng dám hất hàm
với tao à, mày là cái thá gì, thứ chui hang nam nhân thôi. Đồng thời tay trái
dí con dao sáng loáng vào cổ cô: - Nhờ mày và Trương Thắng, tao mới
thành tàn phế, chúng mày phải trả giá.

Lưới dao thép lạnh băng chạm vào cổ Chung Tình, mũi nhọn của nó lướt

qua làn da mịn màng của cô, khiến Chung Tình không dám chống cự, dù sợ
hãi, mắt vẫn lạnh lùng nhìn thẳng Sở Văn Lâu: - Họ Sở kia, tổng giám đốc
có chỗ nào không phải với mày, vậy mà mày lại bày trò bẩn thỉu trả thù.
Mày là người Trương lão, tổng giám đốc giao mày cho ông ấy xử lý là
đúng, là ông ấy đánh gãy chân mày, không có bản lĩnh tìm ông ấy, đi ức
hiếp một nữ nhân, ra dáng nam nhân lắm.

Sở Văn Lâu nghiến răng dí mặt tới: - Nếu không phải vì đôi gian phu

dâm phụ chúng mày, làm sao tao thành ra như thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.