CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 116

Xã trưởng Giả xem ra đã từng tới nơi này, không cần người dẫn đường,

hỏi tên phòng bao là đi đầu luôn, thuần thục tới phòng bao tầng hai.

Từ Hải Sinh đã đợi trong phòng trước, đứng lên cười ha hả:

- Xã trưởng Giả, anh đúng là quý nhân khó mời đấy, làm chú em của tôi

phải tam cố thảo lư mới chịu nể mặt.

Xã trưởng Giả có vẻ bất ngờ, ông ta nhận ra Từ Hải Sinh, nhanh chóng

đi tới mấy bước, vươn tay ra, nhiệt ình nói:

- Lão Từ, ái chà chà, lâu rồi không gặp. Sao... Tiểu Trương là bạn của

anh à? Ài Tiểu Trương, sao không nhắc tôi một tiếng chứ, anh xem xem,
người nhà cả mà lại không nhận ra nhau.

Từ Hải Sinh cười càng vang:

- Chú em Tiểu Trương này khá lắm, tôi rất coi trọng, có chí tiến thủ,

muốn làm nên chút sự nghiệp, cầu tới Lão Giả anh, kết quả đi lại mấy lần
mà anh không chịu mở kim khẩu, nên cậu ấy tìm tôi. Tôi nghe cậu ấy kể
mới biết là anh, ha ha ha, mời ngồi, các vị mau ngồi đi, phục vụ, mang trà
lên trước.

Xã trưởng Giả xoa cái bụng:

- Nhận lời ăn uống nhiều cũng không hay lắm, tôi cũng thấy Tiểu Trương

thực lòng muốn làm nên sự nghiệp, không định làm khó cậu ta quá, cho nên
mới dẫn bạn bè tới tụ hội.

Ăn uống đúng là một phương thức giao lưu tốt, ở văn phòng gặp mặt bất

kể là nghiêm túc ra sao, lúc này gặp nhau như bạn bè lâu năm, thân thiết từ
tận đáy lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.