CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 142

Trương Thắng chán nản, đối phương giảo hoạt ngoài dự liệu:

- Nói vậy tức là ông ta cho dù không biết ở đó sẽ mở khu khai phát thì

cũng nhìn ra chúng ta không phải muốn xây nhà trồng rau rồi.

- Thông minh ra rồi đấy! Bây giờ chúng ta đã vào thế bị động, Kiều Tây

khi nào khai phát còn chưa rõ, Lão Giả thì tham lam, nếu như đồng ý, e
rằng không bỏ ra triệu đồng thì chỗ đất đó không tới tay chúng ta. Nhưng
tiền đâu ra, lấy từ tiền đi vay, như thế chúng ta còn bao nhiêu tiền mua đất
nữa đây.

Từ Hải Sinh chắp tay sau lưng, đi vòng quanh lẩm bẩm:

- Vốn cho rằng chúng ta tới mua đất, đám nhà quê đó mừng húm ký vội

hợp đồng, không ngờ lão già đó gian hơn quỷ, phải bao tiền mới thỏa mãn
được cái miệng rộng của ông ta đây? Làm cho người khác hưởng à, không
cam tâm.

Trương Thắng im lặng, nhiều khó khăn mà y chưa từng nghĩ tới, y thì đã

đặt cả vận mệnh vào đây, đường lui đã bị chặn đứng, phải làm gì bây giờ?

Ngón tay Từ Hải Sinh gõ lên mặt bàn một cách hết sức quy luật, hồi lâu

sau ánh mắt biến đổi, tràn ngập sát khí:

- Mai cậu lại mời ông ta đi ăn cơm.

Trương Thắng không cam lòng:

- Mời nữa sao, ông ta tham lam như vậy, có tác dụng không?

- Không những mời cơm, còn phải là tiệc lớn, chỉ mời mình ông ta, ăn

cơm, mát xa, chơi gái, không được thiếu khoản nào.

Trương Thắng không hiểu, những chiêu này đã dùng hết rồi mà:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.