CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 199

- Đứng ngây ra đó làm cái gì, mau đi pha trà, mang ít hạt dưa, đậu phộng

ra.

Giọng Trịnh Tiểu Lộ vừa trong vừa ngọt, rất được lòng người:

- Bác trai bác gái, cháu có đun ít canh xương, mang đến cho anh Trương,

cháu ngồi chút rồi đi thôi ạ, không cần phiền thế đâu.

Bà Trương vốn chấm Tiểu Lộ 10 điểm, giờ lại công thêm điểm nữa:

- Thế sao được, cháu tới rồi thế nào cũng phải ăn bữa cơm mới được

chứ.

Trương Thắng bỗng nhiên thành người thừa, ông bà Trương mặt tươi

cười niềm nở hàn huyên, tất nhiên là mấy câu, bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu.
Trịnh Tiểu Lộ không tới mức ngây thơ không biết gì, nghe là biết hai ông
ba nghĩ mình là bạn gái của Trương Thắng rồi, ráng đỏ lan từ cổ lên má lan
tới tai, nhưng không giải thích được.

Thấy Tiểu Lộ lúng túng, Trương Thắng thúc giục cha mẹ:

- Cha mẹ, mau đi gói bánh bao đi, hỏi nhiều thế làm gì?

Tình huống cơ bản đã nắm rõ rồi, hai ông bà liền vào bếp làm cơm, để

lại không gian cho đôi trẻ, trước khi đi, bà Trương còn đóng cửa phòng lại
cho bọn họ, thế là tới lượt Trương Thắng cũng trở nên thiếu tự nhiên.

Trương Thắng rót cho Tiểu Lộ cốc nước ấm, ngồi xuống bên cạnh cô,

căn phòng không rộng, kê một cái giường đôi, một cái tủ lớn, một cái TV,
giá sách treo tường, còn đúng chỗ đi lại nữa thôi.

Hai người ngồi ở mép giường, Trương Thắng vừa ngồi xuống, Tiểu Lộ

liền ngại ngùng dịch sang bên, cô không di chuyển nhiều, chỉ hơi nhấch
mông, kéo giãn khoảng cách thêm chút xíu thôi, cảm tưởng rất là trẻ con,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.