CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 226

Trịnh Tiểu Lộ xấu hổ né tránh ánh mắt của Trương Thắng, nhu thuận gật

đầu.

Trương Thắng mừng vô bờ, kéo tay cô vui vẻ bước nhanh về phía trước,

giống như một đôi tình nhân... Í không phải, bọn họ là một đôi tình nhân
còn gì, Tiểu Lộ không từ chối tâm ý của mình, chẳng phải sao?

Hai người vào trong quán ngồi đối diện với nhau, chiếc ly thủy tinh cao

cổ, hai chiếc ống hút dài, ánh đèn màu chiếu qua cửa kính, giai nhân thẹn
thùng, đơn giản thế thôi Trương Thắng như sống trong mơ, quên hết mọi
điều.

Uông hết hai cốc ca cao nóng, nói chuyện vu vơ, Trịnh Tiểu Lộ vẫn còn

chưa quen mối quan hệ mới của bọn họ, hỏi cái nọ đáp cái kia, đa phần chỉ
nghe Trương Thắng nói, cũng lẫn lộn không kém, nhưng khi hai người rời
cửa hiệu, Trương Thắng nắm tay cô đã hết sức hiển nhiên rồi.

Người bán hàng rong như cá chạch xuyên qua giữa đám đông, tay cầm

bóng bay, mặt nạ, kẹo hồ lô, đủ kiểu, nhiệt tình chào mời người qua lại.
Vẫn còn đó cây thông cao từ hồi Giáng Sinh, chính giữa ngọn cây có ngôi
sao lớn màu bạc, phản chiếu ánh đèn xung quanh, biến thành đủ loại màu.

Chỉ thi thoảng thấy điều gì đó thú vị mới nói vài câu, Trương Thắng và

Trịnh Tiểu Lộ cứ thế tay trong tay tản bộ trong quảng trường, tuy bốn xung
quanh người đông nghìn nghịt, trong mắt y chỉ có người bên cạnh, bốn phía
tiếng huyên náo, nhưng y lại như đang ở buổi hoàng hôn yên tĩnh.

Trịnh Tiểu Lộ rất thích khung cảnh này, không khí vui tươi xung quanh

nhanh chóng cảm nhiễm tâm tình của cô, mới đầu sóng vai cùng Trương
Thắng còn có chút cậu nệ gò bó, bây giờ không còn nữa, dần trở nên hoạt
bát.

Phía trước có đứa bé trai khoảng ba tuổi cầm quả bong bóng hình chuột

Mickey, một tay nắm chặt sợi dây, tay kia cố sức vươn lên để chạm vào con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.