CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 227

chuột, sợi dây hơi dài, nó với mãi mà không tới được, thế là ngoạc miệng
khóc toáng lên.

Dáng vẻ ngây thơ ngốc nhếch của con làm cha mẹ cười vui vẻ, Trịnh

Tiểu Lộ nhìn cũng không nhịn được cười, cô đi nhanh tới, tay nắm lấy sợi
giây kéo xuống một chút, khom lưng nói với đứa bé:

- Em trai, đừng khóc, dây trong tay em mà, kéo thấp xuống một chút là

sờ được.

Đứa bé sờ được con chuột tức thì cười sung sướng khoe với cha mẹ,

Trương Thắng đứng bên nhìn, ánh đèn chiếu lên gò má Tiểu Lộ, đôi mắt
dập dờn như sao sáng, đơn thuần phát ra hơi thở thanh xuân mê hoặc, còn
có chút hồn nhiên ngây ngơ của cô bé.

" Cô ấy nhất định sẽ là người vợ tốt!" Trịnh Tiểu Lộ đáng thương, không

biết bên cạnh có con sói đã quyết tâm làm thịt mình.

"Viu!" Đúng chín giờ, ngọn đèn màu giăng quanh quảng trường tắt bớt

đi, quả pháo hoa đầu tiên đúng giờ bay vọt lên không, mặt đất tức thì bừng
sáng, chớp mắt đó ánh sáng mê ly choán đầy đôi mắt mọi người, pháo hoa
như sợ tơ bạc nở rộ không trung. Tiếp ngay đó là quả pháo hoa thứ hai, rồi
thư ba, trong tiếng reo hò, bầu trời đen kịt lúc thì tràn ngập ánh sao băng,
lúc thì như có ngàn con rồng lửa uốn lượn, lúc như có cơn mưa bạc bao
phủ.

Pháo hoa hết rất nhanh, dù sao giá rất đắt, cho dù là chính phủ đứng ra tổ

chức thì cũng chỉ kéo dài một tiếng, thế cũng hao phí kinh người rồi, còn
đốt tiếp e mai có đơn tố cáo gửi lên TW mất. Lúc này mới là 10 giờ tối, hai
người thảo luận đi đâu tiếp.

Trương Thẳng bây giờ biết rất nhiều tụ điểm ăn chơi, nhưng y không thể

đưa cô tới sàn nhảy, quán bar được, hơn nữa tính cách yên tĩnh của cô cũng
không thích những nơi như vậy. Hai người liền tới rạp chiếu phim gần đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.