CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 71

- Chia đều 5-5, thành công, anh được một nửa, thất bại tôi chịu hết khoản

vay ngân hàng.

Từ Hải Sinh chợt cười phá lên:

- Ha ha, nghe có vẻ hợp lý lắm.

Ông ta ve cằm giảo hoạt nói:

- Tiểu Trương này, nhưng cậu có nghĩ tới không, thiếu tôi, cậu không thể

làm được việc này. Nếu thành công, chớp mắt cậu thành triệu phú... Làm
người không nên quá tham.

Trăng Thắng không thiếu trí tuệ, xưa nay y luôn thất bại vì thiếu quyết

tâm, dễ hài lòng, dễ thỏa hiệp, gặp khó khăn không đối diện mà chỉ muốn
thoát an toàn, cho nên chẳng làm nên chuyện gì, hiện giờ khác rồi, hít sâu
một hơi, lần đầu tiên không nhân nhượng:

- Giám đốc Từ, tôi hiểu ý anh, cũng biết tác dụng trọng yếu của anh

trong chuyện này. Nhưng nếu không có tôi, anh sẽ phải tự gánh hết nguy
hiểm, còn bây giờ người gánh trách nhiệm lại là tôi, nếu thất bại tối đa anh
chỉ tốn một phen công sức, còn tôi là đánh cược cả cuộc đời... Nguy hiểm
tôi gánh, đáng với cái giá đó.

Mười ngón tay Từ Hải Sinh liên tục gõ vào nhau, gật gù:

- Giỏi, giỏi lắm Tiểu Trương, xem ra chuyến này cậu quyết chí rồi, tôi

thích cộng sự với người có quyết tâm như vậy. Không rườm rà nữa, năm
năm thì năm năm, không cần thiết làm ăn chưa bắt đầu chúng ta đã tổn
thương hòa khí.

- Giám đốc Từ, tôi cũng không muốn mất bạn cờ như anh.

Từ Hải Sinh phả ra một vòng khói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.