CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 947

sập, anh nói xem tôi biết được mấy thủ đoạn đó không?... Còn nhớ lần đầu
tôi được tới khách sạn to là gì nhỉ, à "ảo ảnh sa mạc", cái tên đúng là xúi
quẩy, không ngờ vinh hoa phú quý chỉ như ảo ảnh.

Tần Nhược Nam nghe tới đó suýt nữa đứng lên, không thể sai được, là

anh ấy! Chính là anh ấy.

Trương Thắng tiếp tục đóng vai con rối:

- Anh có biết không, Từ Hải Sinh chính là giám đốc nhà máy mà tôi từng

làm việc, hôm đó cũng là ông ấy bỏ tiền mời khách, chỉ lấy danh nghĩa tôi
mà thôi... Các anh không tin à, thật đấy, đó là lần đầu tiên tôi đi ăn ở một
nơi hơn 10 đồng một bữa cơm, mọi thứ ở đó như trong giấc mộng, nhưng
tới giờ tôi còn nhớ rõ lắm, tối đó tôi còn gặp một cô gái ngoài hành lang,
cực kỳ xinh đẹp, thuần tịnh như dòng suối trên núi cao, khuôn mặt tinh tế
như món đồ sứ, làm người ta khó mà quên được...

Tần Nhược Nam đỏ mặt, được người ta khen ngợi ngay trước mặt, lại

trong tình huống quái dị này, thực sự là khó diễn tả.

Tiểu Lý bực mình gõ bàn:

- Đừng dông dài, nói vào trọng điểm đi.

.......

Thẩm vấn từ 7 giờ tới 9 h 30, Trương Thắng mệt mỏi, ba người thẩm vấn

thì mỏi mệt.

Còng tay mở ra, y kéo lê xích sắt loảng xoảng đi trong hành lang dài,

không biết Tần Nhược Nam lặng lẽ nhìn bóng lưng mình.

Tiểu Lý đấm tường:

- Tên này... Thực sự lần đầu vào đây à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.