CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 95

- Tôi... đi xe đạp.

Từ Hải Sinh ngửa đầu vung tay làm động tác chào thua, sau đó vỗ vai y:

- Ăn xong gọi taxi về nhà, đợi một lúc hãy tới lấy xe đạp, tiếp theo đây

cậu cứ làm như vừa rồi là được, vờ chất phác một chút, có vấn gì để tôi ứng
phó với họ, nếu chuyện thành, toàn bộ tài liệu cần thiết tôi lo, cậu phụ trách
tới ngân hàng ký tên là được.

Trương Thắng liên tục gật đầu, nửa mừng nửa lo, mừng là có Từ Hải

Sinh lo liệu chu đáo, lo vì mình còn quá thiếu kinh nghiệm, người ta bảo gì
nghe vậy, đi nửa đường về phòng bao chợt nhớ ra một chuyện:

- Giám đốc Từ, hôm đó ở nhà máy tôi thấy trưởng phòng Mạch bị cảnh

sát bắt đi, anh ta phạm pháp sao?

Từ Hải Sinh thoáng chút âm trầm, rồi cười thản nhiên:

- À, cái chuyện đó chưa làm rõ, khó nói lắm. Nhà máy tới thăm cậu ta

rồi, nhưng cục công an không cho gặp, nói giai đoạn điều tra không cho
thăm hỏi, đề phòng thông cung. Con người mà, cuộc đời thế nào cũng có
lúc trở ngại, vượt qua được thì thuận buồn xuôi gió. Chỉ thương cô bé Tiểu
Lộ ấy, đẹp cả người lẫn nết... Ài.

Người ngân hàng nói một cách tương đối thì khá quy củ, nhất là cán bộ

cơ sở, nhiều lắm là mời ăn uống thiết lập giao tình, không có mấy hoạt
động nam nữ gì đó, rượu tới ngà ngà, Từ Hải Sinh gọi:

- Nào nào, hát thôi, Tiểu Trương, chọn cho giám đốc Hồng một bài.

- A, thôi, hôm nay không hát, cổ họng không tốt lắm.

Giám đốc Hồng xua tay từ chối, nhưng Từ Hải Sinh nào chịu bỏ qua:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.