CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 977

Đội trưởng Lưu dù vui mừng vẫn không quên nhắc:

- Đội trưởng yên tâm.

Tần Nhược Nam lạnh nhạt đáp:

Đội trưởng Lưu nhớ ra Tần Nhược Nam sở trường giáp kích, dù là hắn,

do gần đây chủ yếu làm việc văn phòng, thể lực đi xuống, bụng có mỡ
thừa, nếu giao thủ không phải đối thủ, huống hồ tên tội phạm bị hành hạ ba
ngày.

- Cô cảnh sát, lần trước cô tới mặc thường phục.

Giọng Trương Thắng khàn nhỏ, nhưng từng chữ rõ ràng:

- Hả?

Tần Nhược Nam không hiểu gì cả, hơi nghiêng đầu nhìn y, đôi mắt như

hồ nước sâu thẳm, cánh hôi không son vẫn phơn phớt hồng, da hơi rám
nắng nhưng khỏe khoắn không chút tì vết:

- Nhưng cô mặc cảnh phục đẹp lắm.

Tần Nhược Nam mặt hơi nóng, mọi người đang nhìn chăm chăm vào họ,

tưởng cơ mật gì, y lại nói lung tung, quát:

- Đừng giở trò, nói trọng điểm đi.

Trương Thắng đột nhiên cười lớn, giọng đủ mỗi người trong phòng đều

nghe thấy:

- Trọng điểm là, tôi thích nhìn cô mặc cảnh phục, thích giúp cô cởi nó.

Không không phải là cởi hết, thân trên vẫn mặc, như thế ăn hiếp mới
thích...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.