CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 992

- Anh Trương, trước tiên anh kể cho tôi chi tiết quá trình tặng quà cho

Ngưu Mãn Thương...

Có gì để mà nói nữa? Bên cạnh có ba tên cảnh sát nhìn chằm chằm như

cú vọ, Trương Thắng trả lời câu này chắc phải gần trăm lần, y cứ vậy mà
nói, đúng như những gì y đã trả lời trong phòng thẩm vấn.

- Hết giờ.

Không lệch một giây, viên cảnh sát nói lớn:

Luật sư Trịnh vẫn giữ nụ cười nhẹ, khách khí gật đầu, không tranh thủ

thêm:

- Anh Trương, trước tiên tới đây thôi, tôi sẽ cố gắng quay lại sớm nhất có

thể, có điều anh đừng lo, vụ án của anh hơi phức tạp, thời gian kiện cáo có
thể lâu một chút, nhưng không có sai sót gì, tôi vẫn nắm khá chắc.

Trương Thắng chẳng hi vọng gì vào lời luật sư, cho dù có bỏ đi được tội

hối lộ, phương diện rút vốn đầu tư, y là tổng giám đốc khó thoát khỏi liên
quan, chuyện này không ai truy cứu thì vô tội, truy cứu thì thành có tội, lời
khai của y chẳng có giá trị (trừ nhận tội), biện hộ của luật sư vô nghĩa,
người ta muốn anh có tội thì anh có tội, thế thôi.

Quay về sân, quản giáo Ngưu giọng như chuông đồng quát tháo, quả

nhiên là vụ phòng 2 vượt ngục tập thể, ông ta đang nói tới đoạn tiến hành
điều động phạm nhân các phòng, tránh cùng phòng với nhau lâu thành
quen, thông đồng phạm pháp.

Trương Thắng len lén hỏi người bên cạnh, chưa nói cụ thể bố trí ai vào

phòng nào, đang đứng nghe thì quản giao Lô lại tới thì thâm với quản giáo
Ngưu vài câu, ông ta nhíu mày hỏi lại, mặt có chút quái dị, quát to:

- Trương Thắng rời hàng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.