CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 475

cho lần thua trận trước đay, mà vì muốn cùng huynh nối lại mối nhân duyên
ngày trước, gương vỡ lại lành!” Bạch Hạ lấy đầu ngón tay đâm vào ngực y:
“Nói rõ hơn một chút, người ta không phải dùng thân phận Tư Đồ đại nhân
tới gặp huynh mà là A Diên, chính là A Diên đã từng thề non hẹn biển với
huynh đó! Đồ ngốc!”.

“Làm sao có thể...” Trên mặt Tiêu Sơ hiện lên thần sắc ngỡ ngàng:

“Trước giờ nàng ta đâu có tình cảm gì với ta, tất cả chỉ là thủ đoạn để giành
chiến thắng thôi. Bằng không, khi đó so nàng ta lại làm như vậy?”.

“Tranh Ngôn, huynh thật sự nghĩ như vậy sao? Hay là, chỉ khi huynh

nghĩ như thế thì mới có thể được thư thái, mới có thể được giải thoát? Vậy
thì, mấy lời nàng ta nói lúc trước khi đi đó, huynh giải thích thế nào đây?”

Tiêu Sơ nhếch môi, lạnh nhạt đáp: “Ta chỉ cần nhớ rằng chính miệng

nàng ta thừa nhận rằng không hề hối hận vì đã hại ta, thế là đủ rồi”.

Bạch Hạ bình thản nhìn y, từng bước áp sát lại: “Thế còn câu sau? Huynh

không muốn nhớ hay là không dám đối mặt?”.

Tiêu Sơ ngước mắt, nhìn nàng không chớp mắt.

Cơn gió xung quanh dần lắng lại, màn đêm tối đen như mực bị tia sáng

sơm mai đầu tiên xé rách. Thật lâu sau, y mới thầm thở dài, giơ tay, nhẹ
nhàng vò vò phần tóc mái hơi ướt của Bạch Hạ: “Hạ Hạ, chung quy ta vẫn
khiến cho muội bất an, đúng không?”.

Bạch Hạ nghiêng đầu, khẽ nói: “Có gì đâu mà muội phải bất an?”.

“Nếu không phải như vậy, tại sao muội lại cả đêm không ngủ, ngồi ở đó

nhìn chằm chằm lều vải chờ ta ra ngoài?”

“Xí! Làm gì có chuyện đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.