CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 512

Ánh mắt Tiêu Sơ dừng lại tại vết sẹo trên lông mày trái của Tiêu Sơ,

giọng nói hơi khô khốc: “Cô cứ nói”.

“Ta muốn huynh cùng ta trở lại thăm chốn cũ, chỉ có hai chúng ta thôi.

Bắt đầu ở đâu thì cứ kết thúc ở đó”. Đôi mắt dường như đã khô cạn của
Tiêu Sơ khoá chặt lên người Tiêu Sơ vẫn trầm ngâm không lên tiếng, khoé
môi đột nhiên nhếch lên thành một nụ cười khó hiểu: “Nếu huynh và cô ta
thật sự yêu thương nhau đến vậy, lẽ nào lại không chịu nổi sự chia ly ngắn
ngủi này sao? Chẳng lẽ lại phải sợ một khảo nghiệm nhỏ thế này?”.

Tiêu Sơ khẽ thở dài, bất lực lắc đầu: “Tại sao đến giờ cô vẫn không hiểu

nhỉ? Cho dù tình cảm có sâu nặng, có thắm thiết cỡ nào cũng không thể
chịu nổi ngờ vực và sự chờ đợi, càng không chịu nổi sự hiểu nhầm cùng
tổn thương. Nếu không…”.

“Nếu không, giữa chúng ta đâu đến nỗi đi tới bước đường như hôm nay”,

Tư Đồ Diên vẫn nở nụ cười như vậy, hỏi tiếp: “Có điều mấy thứ này ta
không thể hiểu được, cũng không cần hiểu. Ta chỉ muốn biết, huynh rốt
cuộc là đồng ý, hay không đồng ý?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.