CẤP TRÊN, XIN BAO NUÔI! - Trang 85

“Ăn cơm thì lo ăn cơm, không nói nhiều!” Cố Trạch Vũ sa sầm mặt,

“Mười lăm phút phải xong, sau đó đến thao trường!”

“Đúng là ức hiếp người….” Hàn Lăng Sa liếc mắt, bưng cốc sữa tươi lên

uống.

Cố Trạch Vũ nhìn cô giận đến nỗi không dám nói gì, đột nhiên muốn nói

cho cô biết. Trước đây hắn đã từng giống bọn họ, ăn cơm sánh bằng gió
lốc. Nhưng sau này dạ dày bị thủng, hắn chỉ có thể ăn cơm chậm rãi. Nhớ
tới cảnh tượng băng tuyết ngập trời năm đó, bốn người đói bụng đến mức
như không đứng vững được. Trước mặt một màu trắng xóa, ngoài tuyết và
mấy cành khô thì chẳng có gì cả. Cuối cùng không quản ngại gì nữa, cả
mấy người nắm từng nắm tuyết trên mặt đất nhét vào miệng…

Nhưng mà hắn chỉ mở miệng không nói gì. Bởi vì lúc đến thành phố G,

hắn quyết định đem tất cả những điều mình đã trải qua nói cho một người.
Những cơn đau của hắn, những vết thương hay huy chương, vinh dự của
hắn, hắn đều muốn chia sẻ cùng cô.

“Đứng đó làm gì?” Cố Trạch Vũ nhìn Hàn Lăng Sa đang đứng ở cửa

nghịch điện thoại.

“Anh không lái xe à?” Hàn Lăng Sa ngước mắt nhìn hắn, “Không phải

hôm nay đến thao trường sao?”

“Tôi có nói lái xe đưa em đi sao?” Cố Trạch Vũ nhìn đồng hồ treo tay,

“Đi bộ, coi như huấn luyện việt dã. Bây giờ là sáu rưỡi, sau một tiếng nữa
tôi chờ em ở thao trường!”

“Đùa gì vậy? ! Đi bộ! Còn trong một giờ! Anh xem tôi là người có đôi

chân nhanh nhẹn à? Đây không phải là đang đùa tôi chứ?”

“Tùy em nghĩ thế nào thì nghĩ, nếu sau một tiếng nữa không thấy em ở

thao trường, mấy ngày sau tôi sẽ tự mình dạy dỗ em!” Cố Trạch Vũ nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.