CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 131

Luôn luôn chỉ là những đứa trẻ khác, chẳng bao giờ là cô Tiếng tăm của cô
luôn đi trước, như một cảnh báo. Cô thường nghe những bậc cha mẹ tương
lai nói chuyện với nhau.
– Con bé nom xinh đẹp, nhưng nghe nói nó khó bảo lắm, – Có phải nó là
đứa đã mang lén mười hai con chó vào trại trẻ tháng trước không?
– Họ nói nó đầu têu những trò quái quỷ. Tôi sợ ... nó không hợp với bọn trẻ
ở nhà.
Họ chẳng biết gì về những đứa trẻ khác đã yêu mến cô thế nào. Mỗi tuần
cha Berrendo đến thăm bọn trẻ được bảo trợ một lần và Megan luôn mong
ngóng gặp ông. Cô ham đọc sách và linh mục cùng Mercedes Angeles đều
chú ý cung cấp sách cho cô. Megan có thể thổ lộ với linh mục nhiều điều
mà cô không dám, hoặc không thể, nói với ai khác. Chính cha Berrendo là
người mà hai vợ chồng nông dân nọ đã mang đứa trẻ sơ sinh Megan đến –
Sao họ không muốn giữ con vậy?
– Họ muốn lẳm, Megan, nhưng họ già và ốm đau luôn. Ông linh mục già
nói nhỏ nhẹ.
– Thưa cha, tại sao bố mẹ thật của con lại bỏ con ở nhà nông dân đó?
– Cha chắc chắn là vì họ nghèo, không đủ sức nuôi con.
Lớn lên, Megan bỗng trở nên sùng đạo. Cô bị khuấy động bởi phần trí tuệ
của Thiên Chúa giáo. Cô đọc Xưng tội của Thánh Augustine, những tác
phẩm của Thánh Francis, Thomas More, Thomas Merton.,. và vô số cuốn
sách khác.
Megan tới nhà thờ đều đặn, và cô thích những nghi thức lễ Met, . lễ Ban
Thánh thể, lễ trước bứa ăn. Có lẽ cô, yêu hơn cả là cảm giác thanh bình
huyền diệu luôn bao toả quanh mình mỗi khi cô ở trong nhà thờ.
– Con muốn làm một người công giáo. - Một ngày nọ Megan nói với cha
Berrendo.
Ông nắm tay cô trong tay mình, nheo nheo mắt:
– Có lẽ con đã là người công giáo, Megan. Nhưng chúng ta sẽ làm lễ tiếp
nhận con. Con có tin vào Chúa. Đấng tối cao, Người tạo ra trời và đất
không?
– Có, con tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.