CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 172

Đại tá Fai Sostelo đang đứng trước thảm họa. Một tên khủng bố bị giết,
nhưng có Chúa mới biết bao nhiêu tên đã thoát. Hắn không tóm được Jaime
Miro hoặc một tên đồng bọn dù là tép riu nào, mà chỉ mỗi bà sơ. Sostelo
biết mình phải báo cáo đại tá Acoca về sự việc đã xảy ra, nhưng hắn không
hề mong đợi điều Đó.
Cú điện thứ hai của Alan Tucker gọi về khiến Ellen Scott thấy tình hình
đáng ngại hơn nhiều.
– Tôi đã tình cờ thu thập được một số tin tức khá thú vị, thưa bà Scott. -
Ông ta thận trọng nói.
– Tin gì Đó?
– Tôi đã đọc kỹ một số báo cũ ở Đây, hy vọng có thêm được thông tin về
cô gái.
– Sao nữa? - Bà dốc hết nghị lực để Đón nhận cái mà bà biết nó sẽ tới.
– Hình như đứa bé bị bỏ rơi vào khoảng thời gian vụ tai nạn máy bay. -
Tucker vẫn giữ giọng điềm đạm.
Im lặng. Rồi ông ta tiếp tục.
– Vụ tai nạn đã làm thiệt mạng người anh chồng của bà cùng vợ và con họ,
cháu Patricia.
Tống tiền Đây. Không thể có sự giải thích nào khác. Vậy là ông ta đã tìm
ra.
– Phải đấy, - bà điềm đạm nói. - Lẽ ra tôi phải nói trước với ông. Tôi sẽ giải
thích tất cả khi ông trở về. Có tin gì mới về con bé không?
– Chưa, nhưng cô ta khó mà trốn lâu được. Cả nước Tây Ban Nha đang
cùng tìm kiếm cô ấy.
– Có gì mới nhớ báo tôi ngay. Bà dập nhanh máy.
Alan Tucker lặng lẽ nhìn ống nói câm lặng trong tay. Quả là một người đàn
bà lạnh lùng, ông cảm phục nghĩ. Không biết bà ta sẽ cảm thấy ra sao khi
có một bạn tình?
Ta đã sai lầm khi phái hắn đi, Elien Scott nghĩ. Phải làm gì để hãm hắn lại.
Rồi sẽ làm gì đối với cô gái?
Một tu sĩ. Chừng nào gặp nó hẵng hay. Tiếng người thư ký vang trong máy
điện thoại nội bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.