CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 184

quyền được có tiếng nói riêng, có cờ và có ngày lễ riêng. Chúng ta vẫn là
một quốc gia và vẫn là người Tây Ban Nha.
Jaime quá bé để không hiểu được điều Đó, nhưng còn có cái nguy hại hơn
nhiều - Đó là vấn đề người Cataian và người Basque, là sự mâu thuẫn tư
tưởng sâu sắc giữa chính phủ cộng hòa với những người quốc gia cánh hữu
và những gì bom đạn lúc này chỉ là tia lửa nhỏ của một đám cháy lớn
không thể dập tắt được, một đám cháy đã lôi kéo bao xương máu, sức lực
của người dân hàng chục quốc gia khác.
Khi đã đánh bại những người cộng hòa và những người quốc gia, đã nắm
chắc Tây Ban Nha trong tay, Franco bèn hướng sự bất hài lòng của mình
tới những người dân Basque bướng bỉnh:
“Trừng phạt chúng!” . Ông ta hạ lệnh.
Và máu lại tiếp tục chảy.
Một hạt nhân cứng rắn trong những người cầm đầu dân Basque đã thành
lập ETA, phong trào đấu tranh cho một nhà nước Basque tự do, và bố Jaime
được mời vào tổ chức.
– Không, như thế là sai lầm. Chúng ta phải bằng các biện pháp hòa bình để
giành lấy những gì Đúng là của ta. Chiến tranh không đem lại sự tốt đẹp
nào hết.
Nhưng những người chủ trương bạo lực nhiều hơn hẳn số người mong
muốn sự mềm dẻo, và ETA nhanh chóng trở thành một lực lượng mạnh.
Nhiều bạn học của Jaime cũng có bố là thành viên ETA và cậu thường
được nghe chuyện về những kỳ tích oai hùng của họ.
– Bố tớ cùng một nhóm chiến hữu đã đánh bom khu trung tâm của bọn dân
vệ đấy, - một bạn nói.
Hay:
– Cậu có nghe về vụ cướp nhà băng ở Barcelona chưa? Bố tớ đấy. Bây giờ
thì bố tớ với các bác ấy tha hồ súng để đánh bọn phát xít.
Còn bố của Jaime thì bảo:
– Bạo lực là sai. Chúng ta phải đàm phán.
Có bạn học còn hỏi thẳng Jaime:
– Quân ta vừa phá tung một nhà máy của bọn Franco ở Madrid. Sao bố cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.