CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 238

trong dầu sôi.
Megan đột nhiên thấy mình đói cồn cào.
Đúng lúc đó Felix lên tiếng:
– Megan, ta đói cả rồi. Thử nếm cái bánh kia đi.
Felix mua bốn chiếc bánh và đưa một cho Megan.
– Thử xem, sơ! Cô sẽ thấy thích nó!
Thật là ngon. Suốt bao năm qua, mếng ăn với cô không mang nghĩa hưởng
thụ mà là đày đọa thể xác vì sự sáng danh Chúa. Lần này là ăn cho mình,
Megan suy nghĩ một cách thiếu tôn kính.
– Trường đấu ở phía này, - Jaime nói.
Họ đi sau một tốp người, qua công viên ở giữa thị trấn tới đường Poinente,
nơi dòng người đang đổ về quảng trường. Bãi đấu bò nằm trong một kiến
trúc lớn ba tầng xây bằng gạch không nung. Bốn cửa bán vé đặt ở lối vào
bãi. Ký hiệu bên trái ghi Sol, bên phải ghi Sombara. Khu nắng và khu có
bóng râm.
Hàng trăm người đang đứng xếp hàng chờ mua vé.
– Đợi ở đây, - Jaime nói.
Ba người nhìn anh tiến vào nơi hàng chục kẻ phe vé đang chào mời. Megan
quay sang Felix.
– Mình sắp xem đấu bò à?
– Đúng thế, nhưng đừng sợ, thưa sơ. - Felix động viên cô. - Sơ sẽ thấy rất
thú vị.
Sợ ư? Megan thú vị với ý nghĩ đó. Ở trại mồ côi, một trong những hình ảnh
tưởng tượng của cô về cha là một người đấu bò vĩ đại. Và cô đã đọc mọi
quyển sách viết về đấu bò để tìm ra hình ảnh cha mình.
Felix bảo cô:
– Những trận đấu bò được tổ chức ở Madrid và Barcelona. Đấu bò ở đây
dành cho các vilieros thay vì các đấu thủ chuyên nghiệp. Họ chỉ là dân
nghiệp dư nên không được quyền lựa chọn.
Megan biết từ lâu rằng lựa chọn là đặc quyền dành cho những tay matađor
hàng đầu.
– Những đấu thủ hôm nay ta xem sẽ mặc y phục đi thuê thay cho những bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.