CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 246

ấy là người của chúng tôi đấy. Trong túi ấy có quả bom. Khi có tiếng
chuông rung lên bà ấy sẽ nổ bom ngay.
Mặt anh ta xám ngoét.
– Không, xin ngài đừng làm thế!
– Anh đợi chừng mươi phút, sau khi bà ấy rời khỏi Đây, rồi hãy quyết định
làm gì thì làm. - Jaime đe – Thề có các con tôi. - Người thủ quỹ thì thào.
– Xin chào!
Jaime xách cặp đi ra cửa, cảm thấy cặp mắt của viên thủ quỹ nhìn dán vào
mình.
Anh dừng lại bên người phụ nữ có cái túi giấy nâu:
– Tôi phải ca tụng bà. - Jaime nói. - Bộ váy bà đang mặc quả là hết sức
hợp.
Bà ta đỏ mặt lên.
– Ông quá khen, Senor. Cảm ơn ông.
– Vâng! Xin chào bà.
Jaime quay lại, gật đầu với người thủ quỹ rồi thong thả ra khỏi nhà băng.
Phải tới mười lăm phút sau người phụ nữ mới xong việc và rời đi. Tới lúc
Đó thì ...
Nhìn thấy Jaime ra khỏi nhà băng đang thong thả bước về xe, Megan như
trút được nỗi sợ hãi đè nặng trong cô.
Felix Carpio cười:
– Thằng cha này lại vớ được cú bẫm đây. - Anh quay lại Megan. - Sơ tha
lỗi.
Megan chưa bao giờ nhìn thấy một ai mà lại khiến cô mừng như thế.
Anh ta đã làm xong, cô nghĩ. Làm tất cả chỉ với một mình. Mình phải kể
cho các sơ nghe mới được. Và đột nhiên cô nhớ ra. Cô không thể chuyện
này với ai.
Khi trở về tu viện, chỉ có sự im lặng theo cô đến hết cuộc đời Ý nghĩ đó
khiến cô ngán ngẩm.
Jaime bảo Felix:
– Vào trong đi, anh bạn. Tôi sẽ lái.
Anh để chiếc cặp da lên ghế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.