CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 255

Jaime bảo Amparo và Megan:
– Tránh ra!
Hết đường, Megan nghĩ khi Amparo lùi ra sau Jaime và Felix. Bên ngoài
phải có ít nhất hai chục tên lính có vũ khi chúng ta không còn cơ may nào
nữa.
Trước khi có người kịp ngăn lại, Megan bước nhanh tới cửa trước và tháo
chốt.
– Ơn Chúa, ngài đã đến! - Megan kêu lên. – Ngài phải giúp tôi.
***
Viên sĩ quan chằm chằm nhìn Megan.
– Cô là ai? cô làm gì ở đây? Tôi là đại Úy Rodriguez, chúng tôi đang tìm ...
– Ôi, ngài đến vừa kịp, ngài đại úy, - cô kéo tay hắn. - Hai đứa con trai tôi
bị sốt thương hàn, nên tôi phải đi gọi bác sĩ. Ngài phải vào trong này giúp
tôi với.
– Thương hàn à?
– Vâng, thương hàn, Megan vẫn túm lấy tay hắn, - kinh khủng lắm. Chúng
đang nóng như hòn than. Ngài làm ơn gọi mấy anh lính vào giúp tôi đưa
hai đứa đi.
– Senoral Bà điên hay sao. Bệnh này rất dễ lây.
– Thì có sao nào. Chúng cần ông giúp đỡ. Chúng chết mất. - Megan kéo tay
hắn nài nỉ.
– Buông tôi ra nào.
– Ông không được bỏ chúng tôi. Tôi biết làm sao bây giờ?
– Vào trong và đợi ở đó cho tới khi chúng tôi báo cảnh sát gọi xe cứu
thương hoặc cử bác sĩ tới.
– Nhưng ...
– Đây là lệnh, thưa bà. đi vào!
Rồi hắn gọi to:
– Trung sĩ, rời khỏi đây ngay.
Megan Đóng cửa lại và dựa vào đó, người rã rời.
Jaime nhìn cô,kinh ngạc đến choáng váng:
– Trời ơi, giỏi quá. Cô học ở đâu mà nói dối tài thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.