CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 291

Largo Cortez bước ra khỏi khách sạn để tiễn họ.
– Thượng lộ bình yên! - Ông nói.
– Cảm ơn bạn và tất cả. - Jaime đáp lại. - Chúng tôi sẽ trở lại, bạn thân
mến.
Sẽ sớm hơn bạn tưởng đấy.
– Đi đường này. - Jose Cebrian ra lệnh.
Cả nhóm bắt đầu đi về hướng quảng trường. Đúng giây phút đó, bọn lính
và những người của GOE đột ngột hiện ra ở hai đầu, bịt kín phố lại. Ít nhất
phải có tới mười hai tên, súng ống lăm lăm. Hai đại tá Ramon Acoca và Fal
Sostelo trấn giữ ở hai đầu.
Jaime liếc nhanh về phía bãi biển để tìm đường thoát. Hàng chục tên lính
đang từ hướng Đó tiến đến. Họ phải chiến đấu. Theo bản năng, Jaime thò
tay lấy súng.
– Đừng nghĩ đến chuyện đó, Miro. Hoặc chúng tôi sẽ hạ tất cả các anh ngay
chỗ các anh đang đứng đó. - Đại tá Acoca kêu to.
Đầu óc Jaime sôi lên giận dữ, cố gắng tìm câu trả lời Làm sao Acoca có thể
biết mà tìm tới đây? Jaime quay lại thì thấy Amparo đang đứng ở lối đi vào
khách sạn, một nỗi buồn sâu thẳm hiện trên mặt cô.
– Con khốn nạn! Tôi nghĩ là cậu ...
– Tôi chỉ cho nó uống thuốc ngủ. Khi nào chúng ta qua được biên giới thì
họ sẽ gọi nó dậy.
– Đồ rắn độc!
Đại tá Acoca tiến về phía Jaime.
– Kết thúc rồi. - Y quay sang một người lính. - Tước vũ khí của chúng.
Felix và Ricardo cùng nhìn Jaime đợi chỉ thị, sẵn sàng làm theo lệnh của
anh. Jaime lắc đầu. Anh miễn cưỡng nộp súng của mình cho tên lính, Felix
và Ricardo cũng làm theo.
– Các anh định làm gì chúng tôi? - Jaime hỏi.
Vài người qua đường dừng lại theo dõi sự việc.
Giọng Acoca khô khan:
– Tôi sẽ đưa anh và nhóm giết người của anh về Madrid. Chúng tôi sẽ đưa
các anh ra tòa án quân sự công minh và sau đó treo cổ các anh lên. Còn nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.