CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 236

"Có nên không?" Thay vì trả lời câu hỏi, tôi lại hỏi ngược lại cậu ấy.

Tôi hỏi như vậy không phải vì tôi ngại cậu ấy mà việc Tun đưa tôi đi

dự tiệc cùng với những người khác cũng đồng nghĩa với việc Tun không
thể quay sang nói chuyện với tôi.

Sau lần Tun đưa tôi đến trường đại học, cậu ấy cố hạn chế không đưa

tôi ra ngoài cùng đám bạn của cậu ấy nữa, một phần có lẽ vì sợ tôi không
thoải mái khi phải ngồi một chỗ nhìn.

Song biển hiện của cậu ấy hôm nay trông rất lạ, không biết có phải vì

thật sự muốn tôi đi cùng không nữa. Cậu ấy không trả lời câu hỏi của tôi.
Quyết định mất một lúc, tôi đứng dậy rồi nói. "Tùy vậy. Anh đi cũng
được."

Bình thường tôi không phải người thích ra khỏi nhà nếu không có lý

do bắt buộc. Nhưng cậu ấy đã muốn tôi đi như vậy thì ra ngoài chơi cũng
không phải chuyện thiệt thòi gì, hơn nữa đã lâu rồi tôi cũng chưa được đi
quán rượu rồi.

Sau khi quyết định như vậy, tâm trạng Tun có vẻ tốt lên ngay lập tức.

Tôi thở dài với bộ dạng của cậu ấy trước khi ra khỏi nhà, không quên trao
một nụ hôn cho nhau.

..............................................

................................

Sau khi Tun đến bữa tiệc, tôi vội tách ra tìm cho mình một chỗ yên

ắng vì biết vào trong đó chỉ tổ khiến cả 2 bên thêm khó xử.

Có đôi lần tôi nhấc ly rượu của người khác lên uống, uống được 2 ly

thì ngừng vì trong người bắt đầu có cảm giác kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.