CẬU BÉ PHẢI CHẾT - Trang 60

lên những làn hơi nóng hầm hập; phả vào mặt cậu rát
bỏng. Bỗng Justin dừng lại. Trước mặt cậu là cửa
hàng thời trang dành cho nam giới của gia đình nhà
Boorman. Thoáng qua kính cửa sổ, cậu nhìn thấy một
chiếc cà vạt bằng lụa đỏ. "Tại sao không ?''; Justin thì
thào. Không một chút lưỡng lự, cậu bước vào. Một
người đàn ông luống tuổi, ăn vận lịch sự bước đến
trước mặt Justin.

"Chào chú, chiếc cà vạt bằng lụa đỏ kia bao nhiêu

tiền ạ ?"

Người đàn ông chưa kịp trả lời, Justin đã cảm

thấy bụng mình đau nhói. Nó như một tín hiệu, một
lời cảnh báo. Cậu nháy mắt, nở nụ cười ngượng ngập:
"Thôi, chú ạ."

Tai Justin nóng ran lên. Cậu lấy can đảm rồi bước

đi quả quyết. Một lần nữa, Justin thấy ớn lạnh dù
nắng trời nóng bỏng. Cơn đau ở bụng lại cuộn lên.
Đúng rồi, mẹ vẫn thường than phiền là mình tiêu pha
hoang phí, y hệt như bố. Những thứ cậu đã thích thì
không cần quan tâm đến giá cả, đắt mấy cũng mua.
Đối với Justin việc mua sắm như là một thú vui, chứ
không phải nhu cầu cần sử dụng. Một cách tiêu tiền
mù quáng. Chính điều này đã đẩy cậu đến với Yianni.
Justin vốn biết điều đó, nhưng có lẽ hôm nay là lần
đầu tiên cậu cảm nhận được nó, giống như bị một
thùng nước lạnh dội vào đầu. "Tất cả là lỗi của
Yianni !", Justin thì thầm. Nhưng đó chỉ là lời nguy
biện. Lúc này đây, tất cả những gì cậu muốn là chạy
trốn, hoặc được khóc thật to. Như một kẻ say, cậu
bước loạng choạng trên đường giữa dòng xe qua lại.
Lách người qua mấy chiếc ô tô tới bãi đậu xe, Justin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.